Năm xuân thứ mười lăm, Đoan quốc trên dưới đều tất bật bận rộn, chỉ vì Hoàng đế đã nhường ngôi lại cho Thái tử kế vị, nghi lễ đăng cơ sẽ được cử hành trong hai ngày. Mấy tháng trước, trong cung đã bắt đầu chuẩn bị cho buổi lễ long trọng này, cũng như đem thư phân phó đến các quốc gia khác.
Kiều Vũ Mặc bị Hoàng thượng chỉ định làm sứ giả, đến Đoan quốc tham dự lễ sắc phong, quan trọng nhất chính là đảm bảo sau khi Đoan Hạo kế vị ngôi vua, hai nước vẫn sẽ duy trì quan hệ hữu hảo như cũ.
Việc này vốn cùng Hứa Diệc Hàm không liên quan, việc quốc gia, nàng không muốn dính vào. Nhưng Kiều Vũ Mặc nghĩ đi đến Đoan quốc ít nhiều gì cũng phải lưu lại một tháng, bản thân lại không chịu nổi cô đơn, một hai phải lôi kéo nàng đi cùng, cũng lấy lời thề của Đoan Hạo mấy năm trước, nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: "Lúc trước Đoạn Hạo mời phu nhân đi Đoan quốc du ngoạn, phu nhân đã đáp ứng, hiện giờ hắn lên ngôi, tại sao nàng lại thất hứa?"
Hứa Diệc Hàm thật bất đắc dĩ, nhìn xem tên nam nhân ôm đùi mình mãi không buông, nói: "Phu quân thật là người bụng dạ hẹp hòi, lời nói đã mấy năm còn nhớ rõ ràng, rành mạch. Triết nhi bệnh nặng mới vừa khỏi, không thể chịu đựng đường xa xóc nảy, để hắn ở nhà một mình, thiếp thân làm sao yên tâm?"
Hai cánh tay nhỏ nhắn ôm lấy đùi nàng, mắt to xoe tròn, khóe mắt nhập nước, bộ dáng tràn đầy ủy khuất, làm nàng liếc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-vi-tinh-phuc/62688/quyen-1-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.