Cố Quân Trục: “……”Được rồi.Cho dù nhi đồng thiên tài cũng là nhi đồng!Cậu nhóc mặc kệ Cố Quân Trục đang chửi thầm cái gì, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhìn anh, trong mắt tràn ngập sùng bái: “Ba thật giỏi! Ba thật là lợi hại!”Cố Quân Trục: “……”Phải nha.Tại sao anh không nản chí khi anh trèo lên tòa nhà mà không có tay?Trèo lên tòa nhà bằng tay hay không cũng không quan trọng, quan trọng là anh có vô số thủ hạ sẽ tay không bò lên tòa nhà thay anh, anh còn có vô số tòa nhà cao chọc trời ở các nơi trên toàn thế giới!Vừa rồi bỗng nhiên bị đả kích, mạc danh cảm thấy mình không đúng tí nào là chuyện như thế nào?Đứa nhỏ này có độc!Đợi đứa bé anh ôm trong lồng ngực ngồi ổn, mới xoa xoa đầu nhỏ của cậu bé: “Tiểu Thụ cũng rất tuyệt, kỳ thi nhập học đứng đầu cả năm cấp!”“Đó là gen di truyền của ba và mẹ rất tốt!” Mặc dù tới trên xe, cậu bé cũng không muốn xuống đầu gối Cố Quân Trục, ôm cổ Cố Quân Trục hỏi: “Ba, ba từng tham gia huấn luyện sinh tồn dã ngoại chưa?”“Ba, lúc ba tham gia huấn luyện sinh tồn dã ngoại, có mang theo ảnh chụp của con và mẹ không?”“Ba ba, lúc ba nhớ con và mẹ, có khóc không?”“Ba, lúc ba chấp hành nhiệm vụ, có từng nhìn thấy rắn độc chưa? Mẹ rất sợ rắn độc!”Cậu bé liên tiếp hỏi, làm Cố Quân Trục mạc danh nhớ tới lần trước phổ biến một đoạn đối thoại giữa Giang Lưu Nhi cùng Tôn Ngộ trong 《 đại thánh trở về 》.Lúc anh ở nhà ăn công ty ăn cơm,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-vo-nhu-mang-ong-xa-than-bi-hu-hong/2232029/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.