Cố Quân Trục ôm cậu bé, nhìn về phía Diệp Tinh Bắc, nhàn nhạt nói: “Anh chưa nuôi con nít bao giờ, không có kinh nghiệm, nhưng anh cảm thấy, đồ ăn mà đứa trẻ khác từng nếm thử, cũng nên để con mình đi nếm thử một chút, mới là chân chính yêu thương, mà không phải vì thằng bé giương cờ, vây thằng bé trong bức tường, như gông cùm xiềng xích nuôi thằng bé trưởng thành.”Diệp Tinh Bắc: “……”Chỉ là đi ăn một bữa buffet mà thôi, đừng chụp tội danh lớn như vậy lên đầu cô được không?Cô đè ép hỏa khí, thấp giọng nói: “Thật xin lỗi, vừa rồi ngữ khí em không tốt, em xin lỗi anh! Là em quá nóng vội, chưa nói rõ ràng, Tiểu Thụ dạ dày không tốt, không thể ăn lung tung bên ngoài, hơn nữa, Tiểu Thụ từng bị suyễn nhẹ, không thể tùy tiện ăn cái gì, nếu ăn phải thứ gì dị ứng, dẫn đến phát suyễn, sẽ rất nguy hiểm.”Cố Quân Trục ôm cậu bé thật chặt, nhíu mi hỏi: “Nguy hiểm pháp như thế nào?”Diệp Tinh Bắc sờ sờ gáy của cậu bé: “Cả người phát bệnh sởi, phát sốt, hô hấp dồn dập, nếu trị liệu chậm chút, thậm chí sẽ nguy hiểm đến tính mạng.”Cố Quân Trục mày khóa càng khẩn: “Nếu trị liệu đúng lúc thì sao? Có nguy hiểm đến tính mạng không?”Diệp Tinh Bắc chần chờ một chút, lắc đầu: “Vậy ngược lại sẽ không.”Bác sĩ từng nói với cô, Tiểu Thụ chỉ bị suyễn rất nhẹ.Bị dị ứng nghiêm trọng nhất chính là nước hoa cùng phấn hoa.Chỉ cần rời xa hai thứ này, những cái khác khác chỉ là phản ứng rất nhỏ, uống vài viên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-vo-nhu-mang-ong-xa-than-bi-hu-hong/2232034/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.