Cậu bé dựa trong lòng Cố Quân Trục, hai mắt vụt sáng lên cười với Diệp Tinh Bắc, "Mẹ tốt nhất nhất!"Cậu ôm cổ Cố Quân Trục, thân mình nhỏ nhoài đến bên người Diệp Tinh Bắc, hôn một cái lên mặt Diệp Tinh Bắc, nói nhỏ bên tay cô: "Mẹ là tốt nhất tốt nhất, là tốt nhất thiên hạ!"Xem bộ dáng tung tăng nhảy nhót, khỏe mạnh của cậu, trái tim treo ở giữa không trung của Diệp Tinh Bắc rốt cuộc cũng dần hạ xuống, cũng hôn cậu một cái, "Bảo bối cũng tốt nhất, là bảo bối của tốt nhất thiên hạ!"Cậu bé cười hì hì quay lại trong lòng Cố Quân Trục, cũng hôn một cái lên mặt Cố Quân Trục, tiến đến bên tai Cố Quân Trục nói: "Cha, chúng ta là đàn ông, mẹ là phụ nữ, trong sách nói, đàn ông phải có thân sĩ phong độ, phải nhường phụ nữ, cha là đàn ông rất có thân sĩ phong độ, để mẹ làm tốt nhất thiên hạ, được không?"Cố Quân Trục bị cậu chọc buồn cười: "Được! Nghe con cha!"Cậu bé cảm thấy mỹ mãn, lại dùng sức hôn một cái lên mặt Cố Quân Trục, quay đầu nói với Diệp Tinh Bắc: "Mẹ, về sau con và cha bảo vệ mẹ, con đánh không lại tên xấu xa, cha đánh được! Cha giỏi nhất giỏi nhất, giỏi nhất thiên hạ!"Trong giọng nói của cậu bé tràn đầy kiêu ngạo và tự hào. Có thể thấy được cậu không chỉ là nói rồi thôi, mà tự đáy lòng cho là như vậy.Trong lòng của cậu cha chính là giỏi nhất. Giống núi cao nguy nga, giống lâu đài kiên cố, giống bến cảng bình yên. Có cha ở đây, cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-vo-nhu-mang-ong-xa-than-bi-hu-hong/2232142/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.