"Giang Tư Du, tôi hỏi cô, Tiểu Thụ...... Chính là năm đó đứa bé năm đó cô và Bạch Mộng Loan mạnh mẽ đưa cho tôi, rốt cuộc là con của ai?"......"Đứa, đứa bé kia...... Là, là Bạch Mộng Loan sinh......"......"Du Du, trứng là chị dùng tiền mua ở kho trứng quốc gia, nhà cung cấp kho trứng đều là bảo mật nghiêm ngặt, dù là nhân viên công tác kho trứng cũng không biết, chị càng không thể biết được! Du Du, chuyện quá khứ đã qua, năm đó tôi tuổi trẻ không hiểu chuyện, đã làm sai chuyện, hiện tại tôi đã hối cải để làm người mới, chỉ muốn sinh sống thật tốt với Viễn Phương, không muốn nhắc lại chuyện trước kia, cầu xin em Du Du, đừng lại đến quấy rầy tôi."......Ba câu nói, ba thanh âm khác nhau.Sau khi phát xong ba câu nói này, Cố Quân Trục ngừng phát, khóe môi hơi cong, nhìn về phía Tạ Vân Lâm: "Như thế nào? Hiện tại anh tin tưởng, đứa bé kia không phải Diệp Tinh Bắc sinh, mà là Giang gia cố ý vu oan hãm hại cô ấy chưa?"Ba câu nói không đầu không đuôi, nếu đổi lại người thường khẳng định sẽ nghe không hiểu ra sao.Nhưng Tạ Vân Lâm không phải người thường.Ở trước mặt Cố Quân Trục, anh có chút không đủ tự tin.Đó là bởi vì em trai và em họ anh đuối lý, đã làm sai chuyện, anh tới cầu tình cho em trai và em họ, tự nhiên phải hạ tư thái thấp lại một chút.Hơn nữa Cố Quân Trục địa vị cao, tuy trong miệng anh gọi Cố Quân Trục là "Ngũ ca", nhưng kỳ thật Cố Quân Trục là phận chú, là trưởng bối.Mấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-vo-nhu-mang-ong-xa-than-bi-hu-hong/2232165/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.