Đoan Mộc Hồng mặc dù chưa tới mười tuổi nhưng từ nhỏ đã lớn lên trong quân doanh. Ở đây, vào thời điểm không có chiến sự, ngoại trừ lúc thao luyện mỗi ngày thì một đám đàn ông lớn đều thích trêu trọc cậu.
Như thế nào là trêu trọc đây?
Đó chính là đánh nhau, ẩu đả, đấu vật đều coi như trò chơi. Đương nhiên trong lúc chơi đùa cũng sẽ dạy cho cậu rất nhiều căn nguyên. Lại có thêm cha mẹ nghiêm khắc tự mình dạy bảo, luyện tập võ công cho nên mặc dù tuổi còn nhỏ nhưng cậu lại có một thân công phu không bình thường.
Mà hộ quốc công tử kia chính là do hộ quốc công và chính thất phu nhân sinh ra. Từ nhỏ đã được mọi người vô cùng cưng chiều khiến cho hắn không biết thân phận, cực kỳ ương ngạnh, bất cần đời, mê rượu háo sắc. Quả thật giống như trong lời Đoan Mộc Điềm, là một bao cỏ vô năng, giá áo túi cơm. Thân thể kia sớm đã bị tửu sắc làm cho kiệt quệ, gió thổi qua cũng có thể hất ngã được. Như vậy thì sao có thể chống lại va chạm mạnh mẽ của Đoan Mộc Hồng?
Vì vậy trong Điện Diễn Khánh liền xuất hiện một màn kỳ lạ.
Một công tử trưởng thành bị một tiểu thiếu niên mười mấy tuổi đè phía trên, mà thiếu niên nhỏ bé đó nhìn còn có chút phấn nộn. Nắm đấm vung vẩy mang theo tiếng “vù vù” không dứt rới xuống trên mặt công tử kia.
Trì tiểu công tử kia trắng mịn như thế nào?! Không bị gió thổi cũng không phải phơi nắng. Mỗi ngày còn tốn tiền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-vuong-quy-phi/672420/quyen-2-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.