Kinh thành Đông Yên nháo nhào, Thất quốc vang động.
Từ cổ chí kim, lần đầu tiên bách tính trăm họ lẫn hoàng thất, từ cường quốc đến tiểu quốc lại ồn ào đến như vậy.
Như thể một chén nước lạnh bị hất vào chảo nóng, sục sôi nháo nhào cả lên.
Trữ quân ngu xuẩn của Đông Yên quốc, cư nhiên thanh tỉnh rồi!! Thật sự thanh tỉnh!! Tựa như người ngủ mê một giấc dài mười mấy năm, đột nhiên thức giấc khỏi huyễn cảnh!! Một lần hồi tỉnh, uy thế liền truyền đi tứ phương!!
Là chuyện vạn phần khó tin, nhưng lại lại sự thật!! Trữ quân thanh tỉnh rồi, Đông Yên không phải làm trò cười cho thiên hạ nữa.
Mãi rất nhiều năm sau, sử quan nhìn lại năm Kỷ Quán này, lại chỉ viết đúng hai dòng văn tự:
"Thiên tử xuất miên...!
Thiên hạ long chấn..."
Lâm Duẫn Nhi trung họa đắc phúc, chỉ biết rằng có kẻ hành thích Trữ quân.
Hành thích không thành còn làm nàng thoát khỏi "bệnh" si ngốc.
Còn Trữ phi, có công hộ giá lớn nhất, không tiếc thân mình che chở cho điện hạ, hiện tại lại thương thể trầm trọng, hôn mê chưa tỉnh.
Bất quá, Lâm Duẫn Nhi thanh tỉnh, dù là điềm đại hỉ cho Đông Yên.
Nhưng lại là khó chịu cho kẻ khác.
Tỷ như Lâm đế, hắn ta dường như đoán ra được Lâm Duẫn Nhi không ngốc.
Nhưng chính vì thế mà càng khiếp sợ vô cùng, nữ nhi này của hắn, rốt cuộc thâm trầm thế nào?!! Cư nhiên có thể ẩn nhẫn nhiều năm đến như vậy?!! Tâm cơ rốt cuộc sâu bao nhiêu đây?!!
Tỷ như thế nữ đương triều, Lâm Hinh Phúc,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yoonhyun-nhat-co-hoa-lac/10584/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.