Cái khăn của thằng Hoàng
Thằng Hoàng có thói quen quấn khăn len kín mít mặt, lại đội mũ để tránh rét. Trong nhóm bọn tôi, có mình nó là dùng khăn len. Lúc nào tôi đến lớp trong tình trạng run cầm cập cũng luôn thấy nó gục mặt xuống bàn ngủ ngon lành, cái khăn và cái mũ của nó che hết đầu tóc. Hà, mặc dù không thích cái style không bình thường của nó, nhưng trông thật ấm áp. Tôi cảm thán.
Ai ngờ…
-Lạnh vãi cả đái, mày không thấy lạnh hả Thanh? – Thằng Hoàng run cầm cập, cả người rụt lại, tay nhét vào túi áo
-Không, bình thường!
Đúng là rất lạnh, nhưng cái lớp của tôi rất ấm., đóng hết cửa sổ vào thực dễ chịu. Mới từ cái lớp đó nên thân nhiệt tôi vẫn còn ấm.
Con My đi bên cạnh giật giật cái khăn của thằng Hoàng, nói:
-Bà thým, kêu ít thôi. Oppa khỏe lắm đấy. Hờ hờ hờ!
Thằng Công Hiếu bật cười, tôi quay sang trừng mắt nhìn nó: “Cười gì?”
Nó đáp gọn lỏn: “Xàm”, sau đó liền bị tôi đập cho một cái.
-My cẩu, ai là bà thým? – Thằng Hoàng “xù lông”
Tôi, con My, thằng Công Hiếu và thằng Minh nãy giờ im lặng cùng giơ tay chỉ về một phía, đồng thanh: “Mày!”
Hoàng: “Có thể cho tao lý do không?”
Con My giật giật cái khăn trên cổ nó.
Mấy ngày hôm sau, thằng Hoàng không quàng khăn đến lớp nữa.
Lợn ơi, chạy đi đâu?
Mùa đông, những đứa béo quả thực có lợi hơn. Giống như những loài động vật ngủ đông, có lớp mỡ dày để dự trữ năng lượng và giữ ấm qua mùa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/your-life-is-around-you/2222942/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.