"Cậu ấy không nguy hiểm đến tính mạng đừng lo, là do mất máu quá nhiều nên ngất đi." Vị bác sĩ nói với Takeshi và Kusumi.
Khi họ chạy đến bệnh viện đã là nữa đêm, các bác sĩ nhanh chóng cấp cứu cho cậu. Họ chỉ có thể cầu nguyện cậu không bị gì. Dù rất nhiều nghi ngờ nhưng bây giờ không phải là lúc để hỏi , quan trọng là Satoshi không bị gì.
"Vết thương rất giống do Pokemon tạo ra, các cậu gặp phải Pokemon hoang dã sao." Vị bác sĩ hỏi, thỉnh thoảng cũng có Pokemon tấn công con người nhưng cũng không nguy hiểm đến như cậu.
"Chuyện này..." cả Takeshi và Kasumi khômg biết phải trả lời như thế nào, chuyện này quá kì lạ.
"Sao này phải cẩn thận hơn " vị bác sĩ nhắc nhở ra khỏi phòng bệnh. Ông nghĩ chắc là do hoảng sợ nên không nói được.
"Anh Takeshi bây giờ phải làm sao ?" Kasumi hỏi , quay lại nhìn Saotshi nằm trên giường, cậu nhắm nghiền mắt thơi thở phập phồng nhẹ nhàng , bên cạnh là Pikachu lo lắng nhìn.
" Trước mắt cứ nghỉ ngơi đợi Satoshi tỉnh lại rồi tính tiếp. Em cũng mệt rồi nghỉ một chút đi, anh đi tìm cô Joy trị thương cho các Pokemon." Trận chiến làm cho các Pokemon bị thương không ít , vì lo cho cậu mà bây giờ anh vẫn chưa đi trị thương cho chúng.
"Dạ" Kasumi trả lời , đi đến sofa nằm xuống rất nhanh liềm ngủ mất. Hôm nay thật là kinh hách với cô.
"Pikachu cậu" Takeshi hỏi , anh muốn đem Pikachu theo trị thương nhưng nó nhất quyết không rời kha Satoshi.
"Pika..pikapi" ( tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/zeref-o-the-gioi-pokemon/2361854/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.