“Chị dâu, cuối cùng chị cũng về! Em muốn nói với chị về chuyện nhắc
đến trong điện thoại, chị vào phòng em một lát đã!”
Ryuji mở cửa phòng mình, chào Miki. Phòng của Ryuji độc lập tách hẳn khỏi nhà chính, bên ngoài là khoảng sân. Không khí buổi tối tràn vào khiến gian phòng khá lạnh.
Miki bước vào, trên mình mặc áo khoác mỏng, đặt chiếc túi du lịch to màu
đỏ trên tay xuống sàn. Cô vừa đi bộ từ bến xe về trong giá rét tháng Mười một.
“Chị còn chưa vào nhà chính, mệt quá chỉ muốn nằm nghỉ. Nhà ta nằm trên
đỉnh đồi, đi lên đến nơi mỏi nhừ cả chân.”
“Túi hành lý to thật, chị định dọn đến ngôi nhà cũ kỹ này ở chắc? Mà không sao, cha mẹ sẽ rất vui. Lẽ nào chị không muốn ở cùng bố mẹ chồng?”
Miki khẽ đá mũi chân vào hành lý nằm trên sàn.
“Chị vốn định để nó vào phòng Ichiro rồi mới sang chỗ chú.”
Miki nói với ánh mắt như kiểu đang nhìn một con vật lấm lem. Tay trái nắm chặt và đặt lên ngực là động tác của cô mỗi khi thấp thỏm bất an. Ryuji mỉm cười, bảo Miki ngồi xuống xô pha.
“Em nói nhanh thôi. Chị xem, đã 9 giờ tối rồi.” Ryuji vừa nói xong thì chuông đồng hồ điểm chín tiếng. “Lát nữa em còn phải gặp bạn. Đây là lần thứ hai chị đến nhà này thì phải?”
“Tính cả lần cưới thì là lần thứ ba.”
“Anh trai em không làm chị bực mình chứ?”
Ryuji bước ra cửa, vóc người nhỏ bé nên mỗi bước đi của cậu ta rất ngắn. “Chú định khóa cửa à?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/zoo/55805/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.