"Tiểu thư, đại ca mời cô xuống dưới ăn bữa sáng!" 
"Tôi biết rồi. 
Một lát là xuống ngay!" Giọng nói của cô từ bên trong vọng ra. 
Lạc An Khuê lại đau đầu vì không biết phải đối mặt với hắn như thế nào. 
Cô cứ tìm mãi cũng không thấy đồ cũ của cô đâu. 
Mục đích chính là tìm đồ lót để mặc vào không thể cứ trống trải như thế này được. 
"Tiểu thư, đại ca nói ba giây nữa cô không xuất hiện thì anh ấy sẽ trực tiếp lên đây bế cô xuống!" Thuộc hạ ở bên ngoài nói với cô. 
Gì! Gì chứ, hắn đòi lên tận đây. 
Làm sao đây? Làm sao đây. 
Như thế không phải kỳ cục lắm sao? Lạc An Khuê còn gấp gáp hơn. 
"An Khuê!" Giọng nói mềm mỏng, dịu dàng phát ra. 
Lạc An Khuê giật mình đến dựng cả tóc gáy, sao hôm nay giọng nói của hắn lại tạo áp lực cho cô như thế. 
Nghe thôi mà Lạc An Khuê cũng thấy sợ hãi. 
*Cạch 
Cánh từ từ mở ra, Lạc An Khuê nhanh chóng lao đến kéo mạnh hắn vào trong phòng rồi khóa cửa lại. 
Kéo hắn đi ra xa cánh cửa một chút rồi thấp giọng nói: 
"Nhiếp Thái Ngôn anh chơi tôi đúng không?" 
"Tôi đã làm gì tiểu thư vậy?" Hắn ngây ngô nói. 
"Còn giả vờ không hiểu? Anh giấu đồ lót của tôi ở đâu rồi. 
Mau trả đây!" Lạc An Khuê trợn mắt nói. 
Có ai xui xẻo giống cô không chứ, ở lại nhà người mình thích còn phải đòi đồ lót. 
Xấu hổ tám kiếp chưa hết xấu hổ. 
"Tiểu thư ngại gì chứ?" Hắn cong khóe miệng cười. 
"Không ngại thì sao 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/100-ngay-cua-do-bien-thai-caca/1587453/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.