"Cô nói cô ghét tên của mình hiện tại vậy cô thích tên gì?"
"An Khuê, Lạc An Khuê!"
Nhiếp Thái Ngôn cong môi cười, trong đầu hắn lặp đi lặp lại cái tên đó.
Đúng là một khoảng thời gian không dễ dàng gì.
Lạc An Khuê ngồi trên xe vì suy nghĩ của mình mà càng nghĩ lại càng thấy hưng phấn.
Một chút nữa thôi là cô bị lừa rồi.
Cũng may là… cô liếc nhìn người lái xe rồi cười tủm tỉm.
Nhiếp Thái Ngôn là một người thông minh, giỏi che giấu nhưng còn thuộc hạ của hắn thì...!không chắc.
Cô về đến nhà trọ, đứng trước cửa trọ bâng khuâng không biết có nên gõ cửa không? Hay là bây giờ cô kiếm khách sạn ngủ tạm một đêm? Hay là hay là sao nữa nghĩ không ra.
Cuối cùng cô quyết định gõ cửa.
Số tiền cô có được phải để dành làm phí sinh hoạt khi cưa trai rồi.
Không thể lãng phí.
"Doanh Ninh! Doanh Ninh còn thức không? Doanh Ninh!" Cô liên tục gõ cửa.
Lớn tiếng gọi.
Chỉ sợ một lát nữa cả dãy phòng trọ này thức dậy sẽ đá cô ra ngoài mất.
*Cạch*
Cánh cửa từ từ mở ra, khuôn mặt của Doanh Ninh xuất hiện sau cánh cửa.
Lạc An Khuê khẽ nuốt nước bọt rồi cười hehe với khuôn mặt sát khí của Doanh Ninh.
"Cũng biết đường về đấy chứ!"
"Cấp trên nhờ chị làm một vài việc đến giờ mới xong!"
"Vào nhà đi!" Doanh Ninh đứng sang một bên nhường chỗ cho Lạc An Khuê đi vào.
Lạc An Khuê bước vào trong, tâm trạng đang vui vẻ liền lập tức trở nên ảm đạm, buồn bã.
"Chị tìm được anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/100-ngay-cua-do-bien-thai-caca/1587460/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.