Chiếc xe lăn đi trên đường va phải hai thanh niên trẻ. 
Tên đầu trọc bực mình: "Đi đường không có mắt à!" 
Người đàn ông ngồi trên xe lăn nở nụ cười nhẹ, giọng hát nói ôn hòa: "Hai vị đại ca, thành thật xin lỗi vì sự bất tiện này. 
Hai vị rộng lượng bỏ qua cho tôi được không? Tôi đang có việc phải giải quyết!" 
Tên đầu trọc thấy người khác nhượng bộ liền đắc ý, muốn ra vẻ: "Bất tiện thì mày ở nhà đi! Còn ra đường làm gì! Nếu tao là mày tao đã chết khuất từ lâu rồi. 
Phế vật!" 
Người đàn ông nở nụ cười nhẹ, bất ngờ đứng lên động tác nho nhã, khí chất thanh tao tiến đến gần tên đầu trọc, cánh tay vươn ra nhẹ nhàng nhưng lúc bóp lấy cổ của tên đầu trọc thì chỉ thiếu điều muốn bẻ cổ người ta. 
Nụ cười trên môi người đàn ông đó càng thêm quỷ dị. 
Tên đầu trọc muốn nhúc nhích cũng không được, cổ hắn bị người này giữ chặt như muốn đứt ra vậy còn bị nhấc bổng lên trên, thở còn khó khăn huống chi là bỏ chạy. 
Mà tên bạn của hắn bị nụ cười kia dọa cho chạy không thấy tung tích. 
Người đàn ông nhướng mày nói nhỏ với tên đầu trọc: "Bây giờ chúng ta ai sẽ là người chết trước nhỉ?" -Bộ dạng suy tư - "Đúng rồi! Trước lúc chết tôi phải làm điều gì đó cho anh đúng không?" 
Người đàn ông quay sang khuôn mặt lo lắng với người đứng ở phía sau mình: "Anh bạn này có phải tứ chi có chút vấn đề không? Tôi thấy anh ta không được khỏe lắm! Thật 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/100-ngay-cua-do-bien-thai-caca/1587461/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.