Tưởng Kinh Hồng mà đáng tin cậy thì chuyện này nghe hư cấu như cá biết leo cây.
Tư Vực sao có thể thương tổn cô? Hai kiếp trước anh đều hy sinh bản thân.
Tự ngẫm một lát Tân Mai biểu tình thâm trầm xuống.
Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.
Tân Mai há mồm còn chưa kịp tiêu hoá nội dung để mở miệng, thì điện thoại đã truyền đến tiếng “tút”.
Cô nhấn gọi lại lần nữa, chỉ nghe thấy tiếng tổng đài báo cáo số điện thoại không liên hệ được, vui lòng gọi lại sau.
Tân Mai thừ người trong phút chốc. Cô trời sinh tính tình đa nghi, hiện tại tâm cô có chút bất an sau khi nghe Tề Mộ cường điệu thành khẩn nhắc nhở.
Cô rửa mặt chải chuốt xong đi xuống lầu, nhìn cả bàn thức ăn sáng nguội lạnh, khắp người bắt đầu không khoẻ.
"Quản gia?" Tân Mai thử kêu lên vài tiếng, cả căn biệt thự trống trải không một bóng người, bình thường giờ này nhà cô ít nhất cũng có hai người giúp việc một bảo mẫu chạy đôn chạy đáo đi làm loanh quanh.
Nay lại không tìm thấy ai.
Thật kỳ quái.
"Dì Lâm? Quản gia???" Thử hô lớn tiếng lên vẫn vô hiệu, cô đến phòng Tưởng Kinh Hồng gõ vài tiếng không ai phản ứng cô mới vặn thử chốt, cửa không khoá nắm nhẹ đã tự động mở toang.
Hôm qua không để ý. Nay mới biết thì ra Tưởng Kinh Hồng đã lâu không về nhà.
Tuy phòng ngăn nắp tươm tất, nhưng chắc hẳn là Dì Lâm đến quét dọn thường xuyên mới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/1001-cach-xuyen-khong-cung-vai-ac/754736/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.