Nữ nhân với vẻ ngoài của Kim Ngưu lười nhác đưa mắt liếc một lượt khung cảnh trước mắt. Vết thương trên cánh tay cùng hõm vai cũng biến mất không tì vết. Bỏ ngơ những ánh nhìn kinh ngạc của đám người đã từng phong ấn mình lại, Mộc Ly chỉ nhẹ nhàng nói một câu với Tuấn Dương:
"Ngươi đi làm việc của mình đi! Ở đây có ta rồi!"
Tuấn Dương kính cẩn gật đầu, vâng một tiếng rồi bay đi mất. Mộc Ly lúc này mới chuyển sự chú ý của mình sang đám người đáng hận nọ. Khó khăn lắm mới có thể nhìn ngắm thế giới bên ngoài mà chúng nỡ lòng nào nhốt ả lại một lần nữa.
Lần này gặp lại, sức mạnh của Mộc Ly tăng lên một cách đáng sợ. Như thể ả hấp thụ luôn cả linh lực của Kim Ngưu rồi nuôi dưỡng ma lực bằng hận thù của bản thân. Quang Nam, Diên Vĩ, bốn mắt nhìn nhau, dự liệu trước được kết cục không mấy tốt đẹp của trận đánh sắp tới.
"Giờ thì sao chúng ta không vui vẻ một chút nhỉ?"
Mộc Ly nâng hai tay lên những sợi gai từ mọc lên từ dưới chân mỗi người quấn chặt toàn thân bọn họ không rời. Ai nấy đều không thể phá hỏng những sợi gai kia, càng vùng vẫy bao nhiêu thì chúng càng siết chặt bấy nhiêu. Không chỉ có thế mà mỗi lần như vậy thì những cái gai nhọn sẽ đâm sâu vào da thịt tù nhân của chúng với cường độ mạnh hơn gây đau đớn cho chủ thể. Vì để ngăn chặn việc tù nhân trốn thoát bằng phép thuật thì Mộc Ly cũng đã yểm bùa lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/12-chom-sao-ngay-xua-ngay-xua/257773/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.