Ánh nắng chiếu xuyên qua khung cửa sổ, len lỏi qua khe hở của tấm rèm cửa, rơi trên gương mặt xinh đẹp nhưng tái nhợt của thiếu nữ. Chợt, lông mi cong dài còn dính đọng nước mắt khẽ run lên rồi từ từ mở ra, đôi đồng tử màu đen trong suốt như Dạ Minh Châu khiến cho người ta không khỏi si mê.
Làn da cô trắng đến mức như muốn dung hòa cùng với ga trải giường màu trắng thuần, đôi môi khô khốc run lên nhè nhẹ.
-"A.. " toàn thân khắp nơi đều cảm thấy ê ẩm. Cô mơ hồ nhìn thấy phía đối diện có một tấm gương, trong gương ẩn ẩn hiện hiện hình bóng thiếu nữ bạc nhược trông đáng thương đến mức không nỡ nhìn.
Ngọc Bảo Bình mấp máy môi "Là ai..?" Cô dường như không thể nhìn ra bản thân mình nữa rồi. Cô gái trong gương đó... là ai?
Toàn thân run lên mơ hồ cảm nhận được sự lạnh lẽo chạy dọc theo sống lưng. Trong đầu cô hiện tại dường như muốn nổ tung, ký ức tối qua ùa về như một thước phim đầy ám ảnh đối với cô. Nhớ lại ánh mắt Mặc Song Ngư sáng rực trong bóng đêm tựa như con dã thú thèm khát máu thịt, điên cuồng như mất đi lí trí.
Lúc này, Ngọc Bảo Bình chỉ biết ngơ ngơ ngẩn ngẩn, mất hồn nhìn người con gái xa lạ được phản chiếu trong tấm gương đối diện. Đến nửa giờ sau cũng chưa khỏi thất thần, lại như một cổ máy nghiêng đầu nhìn sang bên cạnh. Ngay lập tức thân thể to lớn, bờ vai rộng săn chắc cùng với làn da màu đồng cộng hưởng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/12-chom-sao-tinh-yeu-cua-su-phan-boi/297117/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.