Một đêm trăng tròn, Bảo Bình sau khi thay váy ngủ liền khoác chiếc áo khoác mỏng mở tung cửa ban công, đứng đó ngắm nhìn bầu trời đêm. Cô thật sự rất nhớ nhà và nhớ mẹ. Không biết bây giờ mẹ cô có khoẻ không nhỉ? Không biết ngôi nhà thân yêu của cô bây giờ có còn nguyên vẹn hay không. Haiz... Bảo Bình cô đây luôn nhớ mãi một câu mà mẹ đã nói: "Người khác dạy con của họ phải đối xử tốt với tất cả mọi người, nhưng mẹ thì không. Con gái à, hãy chỉ đối tốt với những người đối xử tốt với con."
Cạch.
Tiếng mở cửa ban công bên phòng Xử Nữ ngay lập tức cắt đứt mạch suy nghĩ của Bảo Bình. Cô nhanh chóng núp sau tấm màn nhung, khẽ đưa mắt theo dõi cậu.
"Mẹ, con đã nói là không đồng ý rồi mà... Không, ý con là... Con xin lỗi. Vâng, nhưng bây giờ còn có hôn ước nữa sao?" Xử Nữ nhíu mày, tay mở cửa một cách thô bạo, hành động rất hiếm khi gặp ở một người luôn cư xử đúng mực như cậu. "Vâng, tất cả theo ý mẹ..."
Xử Nữ sau khi cúp điện thoại liền thở dài, vẻ mặt suy nghĩ lo lắng, nhưng rồi lại nhanh chóng giãn ra khi nhìn thấy Bảo Bình đứng núp phía ban công bên cạnh.
"Chưa ngủ à?"
"Uhm, ngủ không được." Bảo Bình nhún vai một cái.
"Thay đồ đi, chúng ta chuẩn bị có khách."
"Có khách?"
"Uhm."
Lời vừa dứt, Xử Nữ đã nhanh chóng quay về phòng. Bảo Bình bĩu môi. Hôn ước sao? Không biết cô gái nào mà xấu số thế nhỉ? Liếc mắt nhìn xuống dưới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/12-chom-sao-va-khoang-thoi-gian-cap-3-vui-ve/1174652/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.