Về đến căn biệt thự, các người hầu chạy ngay ra xe đưa Song Ngư vào bên trong, một số người thì đưa Bảo Bình vô kiểm tra trước. Kiểm tra xong Bảo Bình đi tới phòng của Song Ngư len lén nhìn Song Ngư qua kẽ hở, bỗng có bàn tay nào đó xoa đầu cô, Bảo nhi theo phản xạ quay phắt ra sau lưng thì người vừa xoa đầu cô là ba của Ngư, Bảo nhi rối rít cúi đầu chào:
-Con...con chào bác
-Chào con, kiểm tra sao rồi ? Có bị gì không ? - Ba Song Ngư mỉm cười hỏi thăm
-Dạ hông bị gì nghiêm trọng, chỉ bị xay xát ngoài da thôi ạ - Bảo Bình gãi đầu đáp chợt nhớ tới các anh vệ sĩ tới cứu mình nói tiếp - mà sao bác biết tụi con bị gì mà tới vậy ?
Ba Song Ngư khuỵ xuống, cầm viên ruby trên sợi dây chuyền cho Bảo Bình thấy đáp:
-Viên ruby này được thiết kế với thiết bị định vị nguy trạng ở mức tối cao nhất, nếu như có người ấn vào nút cầu cứu thì bên bộ máy chủ sẽ nhận được tín hiệu và ba cử người đến cầu cứu con
Dứt lời một anh nhân viên với cặp kính có gọng đen đi tới, cúi chào lễ phép với ba Song Ngư rồi nói:
-Thưa ông chủ, bọn chúng cuối cùng cũng chịu khai người đứng sau việc này rồi ạ, ông chủ hãy theo tôi
-Ừm - Ba Song Ngư đứng thẳng dậy, xoa đầu Bảo Bình - Về phòng ngủ đi, Ngư sẽ ổn thôi
Nói rồi ba Song Ngư cùng anh nhân viên kia đi mất, Bảo Bình rờ đầu mình chợt nhớ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/12cs-lop-truong-va-lop-12d/1114108/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.