Nếu Diệp Nhược Cẩn gặp chuyện gì bất trắc thì bà Kim chẳng còn lý do gì để truy cứu, và hung thủ thực sự cũng có thể hoàn toàn yên tâm.
Nói không chừng hung thủ sẽ chó cùng rứt giậu mà gây bất lợi cho Diệp Nhược Cẩn.
- Tiểu Tịch đừng lo.
Long Mộ Thần an ủi:
- Anh đã nhờ cảnh sát chú ý đến an toàn của anh em và cử người âm thầm bảo vệ cậu ấy rồi. Nếu có người thừa cơ hội này ra tay thì cũng chẳng khác nào chui đầu vô lưới.
Diệp Tiểu Tịch thở phào nhẹ nhõm, thì ra Long Mộ Thần đã nghĩ đến chuyện này từ lâu. Lời hứa của anh chính là sự đảm bảo rất lớn đối với an toàn của Diệp Nhược Cẩn rồi.
- Vậy anh nhớ tối nay đến ăn tối nhé.
Cô nhẹ giọng nhắc.
- Ừ.
Long Mộ Thần xác nhận lần nữa.
Long Mộ Thần đến vừa đúng bảy giờ tối.
Nghe chuông cửa vang lên, Diệp Tiểu Tịch cất giọng mừng rỡ:
- Con đi mở cửa nhé!
Thấy cô chạy ra cửa nhanh như gió, Diệp Hải Phong và Hà Nhu đang chuẩn bị bữa tối không khỏi đắng lòng. Song tình hình bây giờ khá nhạy cảm, bọn họ không nói được gì.
Diệp Tiểu Tịch mở cửa liền thấy Long Mộ Thần đang đứng bên ngoài, trong tay còn cầm theo quà biếu.
- Anh vào đi.
Cô nhận quà trong tay anh rồi hỏi:
- Anh tặng cái gì thế?
- Trà đấy.
Long Mộ Thần hạ giọng trả lời.
Diệp Hải Phong và Hà Nhu rất thích uống trà và cũng rất hứng thú với lá trà, món quà của Long Mộ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/365-cach-cung-chieu-vo-yeu/177219/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.