Ánh mắt Long Mộ Thần hơi lóe lên. Anh cười nhẹ:
- Tiểu Tịch nhà anh được nhiều người để ý ghê.
- … Anh đừng có đánh trống lảng.
Diệp Tiểu Tịch cạn lời:
- Rõ ràng hai chúng ta đều biết là Ngải Tư Tư tìm anh ta đến chứ không phải anh ta thích em thật mà.
- Khó nói lắm nha.
Long Mộ Thần chớp mắt:
- Ở bên cạnh em lâu, biết đâu cậu ta lại thích em thì sao.
- Cho nên anh dùng kế phản gián trêu cợt người ta chứ gì?
Diệp Tiểu Tịch cười mà như không.
- Tiểu Tịch nói gì thế?
Long Mộ Thần giả đò vô tội:
- Sao anh nghe không hiểu nhỉ?
- Giả vờ giả vịt!
Diệp Tiểu Tịch điềm nhiên nói:
- Hứa Nhiễm tìm người đến để diễn anh hùng cứu mỹ nhân, cuối cùng bị đám người kia chơi một vố. Anh bảo họ làm thế đúng không?
- Ừ.
Long Mộ Thần gật đầu, thừa nhận luôn.
Diệp Tiểu Tịch chuẩn bị cả một bài sớ dài, thế mà anh “ừ” một cái làm cô nghẹn lời.
- Sao anh nhận nhanh thế?
Diệp Tiểu Tịch nản quá mà.
- Tiểu Tịch à, em là người thân duy nhất của anh. Em muốn biết bất cứ chuyện gì, anh cũng sẽ không giấu em.
Long Mộ Thần mỉm cười nắm lấy tay cô, nét thâm tình đượm đầy trong đôi mắt sâu thăm thẳm.
Diệp Tiểu Tịch nhìn anh, lòng cô kinh ngạc và trái tim đập như trống nổi. Cô còn muốn chất vấn anh đấy, nhưng bây giờ còn nghĩ gì đến chuyện đó nữa đâu.
- Em còn giận à?
Anh hỏi khẽ.
- Em không giận.
Diệp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/365-cach-cung-chieu-vo-yeu/2444900/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.