Tần Sơ nhéo má Tần Thập Ngũ, xoay trái xoay phải “Thật sự không sao chứ?”
Tần Thập Ngũ trốn về phía sau giương nanh múa vuốt “Ba đừng nhéo con nữa!”
Đáng tiếc, mười sáu năm trước cậu đã không tránh thoát nổi ông ba mình, bây giờ Tần Sơ còn cao hơn trước, khỏe hơn trước nữa, xách cậu dễ dàng chẳng khác nào xách một con gà con.
Tần Thập Ngũ che bên mặt bị nhéo tới đỏ bừng lên “Con khỏi thật rồi mà, bác sĩ cũng nói là không còn vấn đề gì nữa”
Tần Sơ khẽ thở dài, hắn giống như chẳng buồn ăn uống gì nữa, tất cả tâm tư đều đặt trên người Tần Thập Ngũ.
Lộ Đồng gắp một viên thịt cho Tần Thập Ngũ, cậu ăn tới hai má phồng lên.
Tần Sơ ấn nhẹ lên cánh tay Tần Thập Ngũ “Còn đau nữa không?”
Tần Thập Ngũ vừa ăn vừa nói “Không đau”
Tần Sơ một hồi lâu không lên tiếng, sau đó vò vò nhẹ trên đầu Tần Thập Ngũ một trận “Về sau sẽ không nữa”
Tần Thập Ngũ quay đầu nhìn hắn.
Tần Sơ “Về sau sẽ không đánh con nữa” Hắn lại thở dài “Nhóc con, con suýt hù chết mẹ con rồi”
Tần Thập Ngũ lại quay đầu nhìn sang Lộ Đồng.
Sau khi cậu tỉnh dậy, cậu vẫn chưa nghiêm túc ngồi xuống nói chuyện với Lộ Đồng, dĩ nhiên cũng chẳng biết sau khi cậu hôn mê đã xảy ra chuyện gì.
Nghe ý tứ của Tần Sơ, ngày hôm đó nhất định cậu đã khiến cho Lộ Đồng phải kinh hãi rồi.
Cũng may là nước trong hồ ước nguyện không sâu, ngã xuống đó tuy hơi đau một chút, nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/abo-toi-tro-lai-thoi-trung-hoc-cua-ba-minh/1556007/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.