Khi chiến tranh nổ ra, từ trước đến nay xông lên trước nhất đều là anh hùng hoặc là dũng sĩ, đây là một loại phẩm chất khiến người khác có thể phát ra sự tôn kính từ tận đáy lòng. Khi kéo bè kéo lũ đánh nhau, từ trước đến nay xông lên trước nhất đều là hàng loại hai hoặc là thằng ngốc, đây là một loại phẩm chất khiến cho người ta có thể phát ra cười chế nhạo từ ruột gan.
Cường Tử vung tay, một cái tát vang dội đánh tên tay chân xông lên trước nhất văng đi ra ngoài xa ba bốn thước, một mình người anh em này cắm đầu ra ngoài, lộn nhào trên mặt đất lăn đi ba bốn mét mới dừng lại. Một đòn này tuy rằng rất nặng nhưng vẫn không đến mức khiến cho y hôn mê ngay lập tức, chỉ là nguyên nhân y dừng lại không phải chủ động mà là bởi vì yếu tố không thể đỡ được, y đụng vào lề đường. Tiện đây xin nói một câu, răng cửa của y đụng vào lề đường, cho nên, y hôn mê.
Cường Tử vung tay phát nữa, một bạt tai đánh văng dũng sĩ xông đến thứ hai thành kẻ nối gót theo sau dũng sĩ thứ nhất, hôn mê.
Cường Tử vung tay nữa
Cường Tử lại vung tay nữa
Cường Tử lại vung tay lần nữa
Cường Tử lại vung tay thêm lần nữa
Tới tới lui lui chỉ có một chiêu này, chiêu bạt tai của Cường Tử tát ra lô hoả thuần thanh đăng phong tạo cực. Trên tay dùng nội kình, bằng không chỉ sợ một đôi tay ngọc thon thả dịu dàng của Cường Tử cũng phồng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ac-ba/856569/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.