Đức Công là ai?
Đổng Phi không rõ ràng lắm, thậm chí chưa nghe qua tên của người này. Bất quá nhìn khí độ của người này tựa hồ không tầm thường, lập tức chắp tay nói: “ Tại hạ Đổng Phi, là một giới vũ phu, gặp qua tiên sinh.”
“ Phi công tử chớ khách khí, lệnh tôn là Thái Thú Hà Đông, là lương đống của triều đình, Bàng Đức Công chỉ mộ danh Phi công tử mà đến, mấy hôm trước nếu không gặp được Hoàng tiên sinh, thì chỉ sợ vô duyên với Phi công tử.”
Mộ danh?
Đổng Phi càng thêm kỳ quái.
Mộ danh cái gì? Ta có cái gì để được mộ danh?
Nhìn Hoàng Thiệu đứng sau Mã Chân với bộ dạng kích động, hơn nữa lại nghe cách nói của người này, chỉ sợ rằng người này không đơn giản a.
Chẳng lẽ là một người có quyền? Đổng Phi rốt cục không rõ, Bàng Đức Công này có địa vị như thế nào, hơn nữa ngưu nhân hắn thấy cũng nhiều, cho nên cũng đã có sự miễn dịch, cho nên nếu gặp người danh lưu sử sách hắn cũng không nhất định là giật mình, huống hồ một cái tên hắn chưa bao giờ nghe qua, bất quá thần sắc của Đổng Phi vẫn duy trì cung kính.
“ Xin hỏi tiên sinh, từ chỗ nào thì biết tên của Phi?”
“ Ha hả, nói ra thì quả thực hổ thẹn, mấy ngày trước ta ở Giang Hạ nghênh đón một vị bạn tốt, mà vị bạn tốt đó Phi công tử cũng quen thuộc. Gia Cát Khuê, Phi công tử chắc còn nhớ người này chứ?”
Đổng Phi bừng tình, gật đầu nói: “ Nhớ rõ, đương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ac-han/2241107/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.