Bên kia không biết làm gì lại đang lặng lẽ đốt pháo hoa, Lý Thanh hàng đột nhiên cảm thấy đó là một bức tranh xinh đẹp biết bao.
Nếu có thể, anh chỉ muốn cứ như vậy đi bên cạnh Giang Thiến.
Hai người rất ít nói chuyện, thỉnh thoảng có một đôi tình nhân đi qua bọn họ, họ cười nói tự nhiên, khiến cho khóe miệng Giang Thiến khẽ giương lên.
Lý Thanh Hàng nghiêng đầu nhìn Giang Thiến, ngón tay hết co lại duỗi, duỗi lại co.
Đường dành cho người đi bộ được chia làm hai khu vực, khu vực trước mặt là dành cho người dân có thu nhập trung bình, những thứ đồ bình thường, giá có vẻ thấp.
Khu vực phía sau thuộc về những kẻ có tiền, một bộ trang phục đơn giản cũng có giá mấy ngàn, thậm chí trên vạn.
Trước kia Giang Thiến rất ít khi đến đây đi dạo, quần áo của cô từ trong ra ngoài đều là Giang Triết sắp xếp.
Còn chưa tới mùa, Giang Triết đã cho người mang rất nhiều quần áo tới.
Cho dù hiện tại hai người đã chia tay, không ở chung một nhà, nhưng mấy hôm trước Giang Triết đã cho người mang quần áo mùa xuân đến cho cô.
Cho nên, Giang Thiến đối với nơi này tương đối hiếu kỳ, vì thế, liền muốn Lý Thanh Hàng tiếp tục đi về phía trước.
Lý Thanh Hàng vốn cầu còn không được, vừa nghe Giang Thiến nói như vậy, vội vàng đưa cô đi về hướng đối diện phía sau một đoạn.
Đi được nửa đường, bước chân của Giang Thiến đột nhiên dừng lại, sắc mặt cũng trở nên bi thương, ánh mắt gắt gao nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ac-ma-ba-yeu-chi-yeu-co-gai-nho-ngot-ngao/2252189/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.