Bình thường khi đi học, Trần Phi tuyệt đối sẽ không cùng Vu Quần mở miệng nói một câu, cho dù gặp mặt cũng chỉ là lạnh lùng liếc mắt nhìn Vu Quần, sau đó quay lưng rời đi. Ban đầu, Vu Quần vì chuyện này cảm thấy thực tổn thương. Vì cái gì mà Trần Phi đối với mình như vậy? Bọn họ hiện tại đã là cái dạng quan hệ này, Trần Phi còn muốn làm gì a?
Thằng đến có buổi tối một ngày nọ, Vu Quần bị Trần Phi kéo đến góc cầu thang ôm hôn một phen, Vu Quần rốt cuộc nhịn không được, có chút mất mát hỏi Trần Phi "Anh vì cái gì ban ngày đều không chịu cùng em nói một lời?" Nói xong, Vu Quần liền cúi đầu, không dám nhìn tới Trần Phi, sợ rằng Trần Phi sẽ nói ra những điều khiến minh khổ sở. Trần Phi có chút bất đắc dĩ ôm chặt Vu Quần, nhẹ nhàng thở dài một hơi, "Đồ ngốc này, em là muốn cho toàn bộ thế giới biết em cùng một học sinh cá biệt rất thân thiết sao? Chẳng lẽ em muốn giáo viên tìm mình nghiêm khắc tiến hành giáo dục tư tưởng?"
Vu Quần có chút kinh ngạc giương mắt nhìn Trần Phi, nguyên lai là như vậy, Vu Quần có chút ngại ngùng. Cậu không nghĩ tới Trần Phi ban ngày luôn bất hòa với mình, không chịu cùng mình trò chuyện, nguyên nhân dĩ nhiên lại vì muốn mọi người không đối mình dị nghị. Vu Quần biết rõ, ở lớp của bọn họ, thành tích của Trần Phi thực sự rất nát, lúc trước cũng có rất nhiều người đều thắc mắc, Trần Phi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ac-ma-phi-duong-thanh/411831/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.