Nhớ đến gương mặt tuấn mỹ ôn nhu của nam tử, Mặc Nguyệt không nhịn được nở nụ cười dịu dàng, ánh mắt ánh lên tia nhung nhớ.
Không biết bây giờ...huynh ấy đang ở đâu ?
Bị lãng quên một canh giờ Thượng Cổ Thần Tháp : -"..."
Chủ nhân, làm ơn có thể nghe ta nói một câu được không ? Chỉ một câu thôi !
-" Chủ nhân....không thể dùng cách đó để loại trừ Âm Linh Tuyệt Vọng độc...."
Kỷ Nhất Xuyên yếu ớt nói một câu nhưng Mặc Nguyệt hoàn toàn không nghe lọt vào tai. Kỷ Nhất Xuyên mặt nhỏ biến đen, âm trầm bất định chằm chằm nhìn nàng. Chủ nhân mỗi lần nghĩ đến nam nhân kia đều hồn phách lên mây như vậy ?!
Thật đáng ghét, nàng thậm chí còn không nghe lọt vào tai lời nó nói !
-" Chủ nhân !"
Kỷ Nhất Xuyên hoàn toàn mất kiên nhẫn la lớn.
Mặc Nguyệt giật mình, nghiêng đầu hỏi :
-" Có chuyện gì ?"
Kỷ Nhất Xuyên :-"...."
Chủ nhân người hoàn toàn không thèm nghe gì luôn sao ?
-" Chủ nhân, cách này chính là lấy mạng đổi mạng, quá nguy hiểm !"
Ngọc Thanh Nhã mồ hôi phủ đầy trán, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, trong lòng gấp như kiến bò trên chảo nóng.
Cách giải Âm Linh Tuyệt Vọng độc này quá nguy hiểm, như vậy chẳng khác nào đẩy Mặc Nguyệt hoặc Mặc Kinh Phong vào chỗ chết !
-" Ai nói phải lấy mạng đổi mạng ?"
Bỗng nhiên Long Vấn Uyên trào phúng nói, Ngọc Thanh Nhã lập tức đen mặt. Lúc nãy là ai nói đây là quy luật tự nhiên, muốn mạng phải đổi mạng, bây giờ còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ac-nu-trung-sinh-vuong-phi-dang-yeu-cua-lanh-khoc-vuong-gia/1728003/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.