* Ham thích Long Dương : Đoạn tụ.
_______________
Phía sau hoàng cung Tây Việt Quốc chính là một hồ nước diện tích cực lớn, hồ nước trong vắt lạ thường, xung quanh trồng rất nhiều hoa xinh đẹp.
Xung quanh hồ đứng đầy người, các tu sĩ từ cấp bậc Luyện khí đến Kim Đan tu sĩ. Tất nhiên, những người có thể đạt tới Kim Đan cũng chẳng có bao nhiêu người.
Mặc Nguyệt cùng Thiên Xích Viêm dắc Tiểu Điểu Nhi đang dáo dác nhìn xung quanh tiến vào, thu hút không ít ánh mắt. Có vài thiếu nữ còn ngưỡng mộ và ghen tị với Mặc Nguyệt, nam nhân cũng không ngoại lệ.
Có thê tử, phu quân hoàn mỹ như thế, lại có thêm hài tử đáng yêu dễ thương, có ai mà không ghen tị, không hâm mộ ?
Khó trách bọn họ hiểu lầm ba người là một gia đình, Mặc Nguyệt cũng không hề để ý những lời đàm luận xung quanh, chỉ mải mê trò chuyện với Thiên Xích Viêm và Tiểu Điểu Nhi.
Ngay lúc này, một con đường được mở ra, nam tử tầm hai mươi lăm tuổi bạch y phiêu dật, ngũ quan tuấn mỹ, đặt trong một đám người chính là long phượng trong loài người.
Trên môi nam tử treo nụ cười hào hoa phong nhã, mỗi cái nháy mắt đều là hoa đào bắn tứ tung, chói mù con mắt của người khác, vài ba thiếu nữ xinh đẹp bị nam tử nháy mắt vài cái đã gục ngã tại chỗ, khuất phục trước vẻ đẹp của y.
Nhưng đó không phải điểm chính yếu, có một điều đặc biệt là xung quanh nam tử có ba thiếu niên dung mạo xinh đẹp, đoan trang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ac-nu-trung-sinh-vuong-phi-dang-yeu-cua-lanh-khoc-vuong-gia/302909/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.