Vẻ mặt Lệ Ngạn Thư hòa hoãn: “Ta không tức giận, chỉ là con xinh đẹp như vậy, không đợi được cha của con tới đón, ta không yên tâm.”
Nghe mình được khen, cô bé thẹn thùng che miệng cười, còn ghé khuôn mặt hồng hồng vào cổ Lệ Ngạn Thư.
Beta bị thái độ cường ngạnh của y khiến cho không còn cách nào, đành phải đen mặt lấy điện thoại ra, nhanh chóng gọi điện cho cha cô bé.
Âm thanh trong lúc trò truyện của hắn mang theo rất nhiều bất mãn, âm dương quái khí*, Lệ Ngạn Thư cũng mắt điếc tai ngơ.
(*Âm dương quái khí: nghĩa đen tà khí quái lạ trong trời đất, nghĩa bóng chỉ những người lời lẽ, cử chỉ quái đản, kỳ lạ hoặc lời nói, thái độ không chân thành, khiến người ta đoán không ra.)
Y chỉ tập trung ngắm nhìn đứa nhỏ trong lồng ngực.
Tuy rằng lớn lên không giống y, nhưng mái tóc xoăn đen lại rất tương đồng.
Độ tuổi cô bé so với đứa con của y cũng không chênh lệch lắm, y tin tưởng một đứa trẻ sẽ không vô duyên vô cớ nhận loạn người khác làm mẹ.
Dù đúng là y hiểu lầm thì thế nào, rõ ràng là Beta đã thất trách trước.
Nếu y thật sự có ý định quấy rối đứa trẻ thì lúc nãy đã ôm đứa bé đi từ lâu rồi.
Cần gì phải đợi Beta ngốc nghếch này ở đây nghi ngờ mình.
Lệ Ngạn Thư lấy khăn tay từ trong túi áo, lau lau khóe miệng dính đầy vụn bánh quy của cô bé.
“Con có muốn ăn gì khác không?” Y nghĩ có khả năng đứa nhỏ sẽ thích đồ ăn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ac-y-san-thu/1135770/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.