Rất nhiều người mắng Lệ Ngạn Thư là kẻ điên, Tạ khởi mắng, người của hội đồng quản trị mắng, người giúp việc bị y đuổi việc mắng.
Bao gồm cả mẹ y, bởi vì trước khi bà bệnh chết, Lệ Ngạn Thư chưa bao thể hiện ra thương tâm hay khổ sở dù chỉ là một chút.
Có lẽ bệnh điên cũng có thể lây sang người khác, nếu không vì sao Tạ Khởi lại có thể làm ra loại chuyện này.
Qua cơn hôn mê tỉnh lại, trước mắt y vẫn là một khoảng tối tăm.
Vải lụa lạnh băng trói buộc đôi mắt Lệ Ngạn Thư, y vừa cử động liền nghe thấy tiếng còng tay va chạm đập vào thành giường.
Đến tận lúc này, y vẫn có cảm giác không chân thật.
Cho dù Tạ Khởi đã dùng kích điện khiến y bất tỉnh, bây giờ lại khóa ở trên giường, che lại đôi mắt.
Y cũng cảm thấy đây chỉ là một màn vui đùa, đại khái là Tạ Khởi chỉ muốn dạy dỗ đe dọa y một chút mà thôi.
Là Lệ Ngạn Thư nhìn đứa trẻ này lớn lên, tốt bụng lại ngây thơ, còn có loại tình yêu mềm yếu, bị chọc giận cũng chỉ biết chạy trốn.
Y không dám tin Tạ Khởi lại có thể làm vậy, nhưng hiện thực đang nói cho y biết.
Kỳ thật Tạ Khởi vẫn có thể tàn nhẫn, thậm chí còn điên cuồng hơn cả y.
Tiếng bước chân từ nơi không xa truyền đến, nệm rung động, có người ngồi xuống giường.
Tuy hai mắt không nhìn thấy, miệng bị bịt kín, nhưng khứu giác vẫn còn nhanh nhạy.
Tin tức tố của Alpha không chút giấu giếm xộc thẳng vào xoang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ac-y-san-thu/1135802/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.