Tiêu phủ có 1 con vẹt. Con vẹt này không tầm thường, nó là bảo bối của Tiêu soái đại nhân, vẹt huynh được treo ở cửa làm môn thần, nổi tiếng mắt chó khinh người, mọi người uất lắm , nhưng không làm gì được vẹt huynh cả, vì động vào là Tiêu soái giết cả nhà ngay. Ai ngờ vẹt huynh tung hoành giang hồ bao năm vô địch thủ, hôm nay lại gặp được khắc tinh.
- Tiểu tử thối , chết đâm chết chém, khốn nạn, cha không thương mẹ không yêu, đồ con hoang chết tiệt.... kéc... kéc....- Vẹt huynh mới há mỏ vàng ngọc ra chửi thì bị Tiêu Trường Phong thò tay bóp cổ lè lưỡi .
- Á à, mày dám chửi ông đây cơ đấy..... Ngán sống rồi à???
Sau đó không biết xảy ra việc gì, bộ lông óng mượt đáng tự hào của vẹt huynh trọc lốc, lởm chởm , trông đến tởm. Từ đó vẹt huynh ngoan hẳn, gặp ai cũng hô" lão gia cát tường" đặc biệt là vị ôn thần nào đó.
Vào một ngày đẹp giời không nắng ,không mưa, không gió, Tiêu Trường Phong ngồi lì trong phủ dạy con vẹt chết dẫm không biết tốt xấu kia bài ca bất hủ của thế kỉ 21.
- Ngày xưa em bán sữa đậu lành...
- Lành lành lành..
- Ngày nay em đạp chiếc xe màu xanh...
- Xanh xanh xanh...
- Em , chính em ngày xưa đó, ..... bán sữa đậu lành và đạp chiếc xe màu xanh..
- Xanh xanh xanh...
Một người một thú hát rất chi là vui vẻ, vẹt huynh sau lần trụi lông học khôn rồi, tuyết đối không dám đắc tội vị ôn thần này tí
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ac-y-the-gioi-mary-sue/2355174/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.