Ba ngày sau, Tây Tường Liệt đến Nguyệt Tiên Cư. Nhiễm Nhi đứng ở ngay giữa phòng chờ hắn chất vấn.
“Nhiễm Nhi……” Thanh âm Tây Tường Liệt tỏ rõ sự mệt mỏi vô hạn, hai mắt của hắn đã tràn ngập tơ máu.
“Ngươi biết gần đây phát sinh ra chuyện gì rồi chứ? Yến Nhi sau khi uống thuốc bổ ngươi tặng thì xảy ra sự cố, ngươi… có thể cho ta một lời giải thích không?” Tây Tường Liệt đi đến trước mặt Tiểu Nhiễm, nhìn thẳng vào mắt nó, như muốn từ trong đôi mắt trong veo đó tìm ra sự thật.
Tiểu Nhiễm lắc đầu, kéo lòng bàn tay hắn qua, viết: Không phải ta.
Cảm giác mỏi mệt trong lòng Tây Tường Liệt lập tức dịu đi nhiều, hắn kiên trì nhẫn nại nhiều ngày như thế, hết thảy đều đáng giá. Thở ra một hơi, hắn đem Tiểu Nhiễm ôm chặt lấy: “Ngươi nói không có, ta liền tin tưởng ngươi.”
Vành mắt Tiểu Nhiễm không kìm nổi mà nóng lên, trong lòng ấm áp, bất tri bất giác liền ướt khuôn mặt. Nó đã nghĩ rằng lần này Vương gia cũng sẽ không tin tưởng mình, dù sao thì mọi chứng cứ đều chỉ hướng về nó. Nếu lần này Vương gia thật sự không tin nó, Tiểu Nhiễm cũng sẽ không trách hắn, đổi lại là chính mình chắc gì đã không sinh nghi trong lòng.
Nhưng mà Vương gia tin tưởng mình, hắn tin tưởng mình……
“Đứa ngốc, đừng khóc .” Tây Tường Liệt nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt Tiểu Nhiễm: “Ta nhất định sẽ tra ra kẻ vu cáo hãm hại ngươi, mặc kệ là ai ta cũng sẽ không tha thứ.”
Hắn tin tưởng Nhiễm Nhi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ach-no/1673797/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.