Ọc ọc
Ái da, bụng tôi bắt đầu biểu tình, tôi nhăn mũi
“Trong vali có gì ăn không, em đói chết mất”
Hắn ta nhìn tôi rồi phán
“Có chút bánh ngọt trong vali nhưng cho Milu, không phải cho cậu”
Hừ, tên khốn, không cho thì thôi, việc gì phải so tôi với Milu nhà cậu
Ting ! Ting!
Thôi chết, sao cậu ta đến rồi, chị Mai đang ở đây mà biết tôi dám đi lông bông, cam đoan chết chắc. Tôi vội cười hì hì với chị, định lấy lòng một chút thì tên xấu xa Gia Kỳ kia không khách khí bảo
“Cậu đừng nói với tôi là cậu định ra ngoài chơi nha” Quả nhiên, hắn ta đi guốc trong bụng tôi
Tôi đành niềm nở ton hót “Vớ vẩn, gái ngoan là gái không đi chơi tối”
Hắn vuốt cằm liếc tôi “Vậy hả? Sao tôi lại không biết từ bao giờ Tiểu Khuê là gái ngoan ? Tiểu Mai, cậu thấy đứa em gái của cậu chưa? Ngoan ghê!”
Không cần mỉa mai nữa, cùng lắm là ở nhà.
Ting! Ting!
Tiếng chuông cửa lại bất thần réo lên không ngớt, tiêu rồi!
Gia Kỳ định ra mở cổng thì bị tôi chặn lại “Để tôi..để tôi mở cho, ha? Cậu đi đường mệt rồi!”
Gia Kỳ đẩy tôi sang một bên, tia mắt cảnh giác “Cậu dấu tôi chuyện gì phải không?”
Tôi méo mặt “Đâu có” kéo tay Gia Kỳ năn nỉ “Thôi, để tôi mở cửa cho”
Nói rồi tôi lao với tốc độ bàn thờ ra ngoài cổng
Là Quang Quý thật, may mà hắn không ra không thì khốn đốn
“Đi chứ?” Quang Quý hất hàm hỏi
Giọng nói lạnh lùng quen thuộc kia lại réo lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-bat-nat-ai/1491369/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.