Đặng Tử Mặc không biết vì sao Lan Dịch Hoan lại đột nhiên nhắc đến chuyện này, theo ấn tượng mình thì hắn ta đã từng nói qua chuyện này với Lan Dịch Hoan.
Nhưng mà tại sao Lan Dịch Hoan lại biết nhiều chi tiết như vậy? Quá nhiều hồi ức.... Mà hắn ta chưa bao giờ muốn nhớ lại.
Theo lời Lan Dịch Hoan nói, Đặng Tử Mặc bất tri bất giác nhớ lại đêm kinh hoàng, hỗn loạn ấy.
Nghĩ đến những nấm mồ, khuôn mặt hung dữ của hoà thượng, mùi máu tanh nồng nặc.... Hắn ta không khỏi dùng tay không cầm kiếm ấn vào thái dương, cảm thấy đầu đau như búa bổ.
Lan Dịch Hoan đưa mắt ra hiệu với Ngũ Hoàng tử, sau đó nhìn chằm chằm Đặng Tử Mặc, quan sát phản ứng của hắn ta.
Trên thực tế, Lan Dịch Hoan cũng đang đánh cược.
Hắn biết Đặng Tử Mặc rất giỏi ngụy trang để có được sự đồng tình của người khác. Nhưng kiếp trước hắn ta chưa từng nhắc đến việc bản thân từng trải qua một chuyện như thế, thậm chí ngay cả Đại Công chúa cũng không biết, kiếp này hắn ta chỉ nhẹ nhàng bâng quơ nhắc đến một lần, cũng không có nói rõ.
Cho nên Lan Dịch Hoan suy đoán, có lẽ chuyện này gây ra một đả kích rất lớn cho Đặng Tử Mặc, khiến hắn ta căn bản không thể cẩn thận mà nhớ lại, giống như Lan Dịch Hoan ở kiếp trước.
Nhưng Lan Dịch Hoan lúc này nhắc đến chuyện này cũng không phải là vì muốn gợi cho Đặng Tử Mặc nhớ đến ơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-cung-co-the-la-hoang-de-con-ta-chi-muon-lam-hoang-hau/2703894/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.