Lục Thư Cẩn bóp chặt thỏi bạc trong tay, ngoảnh đầu, đôi mắt đen như mực nhuộm dõi theo bóng dáng Tiêu Cẩn bị đám đông vây quanh ở giữa, được tâng bốc nịnh nọt mà dần khuất xa. Trong lòng nàng thầm than, chỉ có gia cảnh hiển hách như Tiêu gia mới có thể dung dưỡng một thiếu gia hoang phí vô độ như vậy.
Nàng đến Vân Thành tính ra cũng được nửa tháng, dĩ nhiên đã nghe danh nhà họ Tiêu. Tiêu gia ba đời đều là trọng thần quyền khuynh triều đình, địa vị đứng hàng nhất nhì. Tiêu Vân Nghiệp, dựa vào thân phận con nhà quan, đem trường thương ra trận, chém giết vô số kẻ thù, định biên cương, dẹp loạn lạc, lập nhiều chiến công hiển hách, được phong làm Trấn Ninh tướng quân.
Triều đình hiện tại trọng văn khinh võ, nhưng Tiêu Vân Nghiệp lại được hoàng đế hết mực tín nhiệm và trọng dụng, cả triều chẳng ai dám đối đầu với ông.Chính thê của Tiêu Vân Nghiệp qua đời sớm, hai người con trai đầu đều do thiếp thất sinh ra. Nay một người làm quan văn ngũ phẩm, một người làm võ tướng, đều phục vụ dưới trướng Tiêu Vân Nghiệp. Người con thứ ba là một mỹ nhân kiều diễm, vài năm trước được tuyển vào cung qua kỳ tuyển tú, nhờ hoàng đế sủng ái đã thăng lên phi vị. Tiêu gia thế lực hùng hậu, đóng đô ở kinh thành bao năm, con cháu đều là nhân tài xuất chúng, người này vượt người kia, ai nấy đều nỗ lực và ưu tú.
Còn Tiêu Cẩn, con trai chính thất duy nhất của Tiêu Vân Nghiệp, là người thừa kế gia nghiệp đồ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-dam-noi-xau-tieu-gia/2714707/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.