Cuối cùng Tống Tư Duệ gào rống xin thề với trời, trước khi thoát kiếp độc thân không muốn gặp lại họ nữa.
Cao Thiên Dương ngồi đằng xa chỉ chỉ hắn và bảo: “Mày có giỏi thì thề độc hơn đi.”
Tống Tư Duệ cảnh giác hỏi: “Cái gì?”
“Năm nay trường trung học trực thuộc tổ chức lễ kỉ niệm ngày thành lập trường, mày tới mày là chó.”
Tống Tư Duệ nghe xong lập tức bổ sung: “Người tuyên thệ: Cao Thiên Dương.”
Tất cả mọi người say hay không say đều cười ngặt nghẽo, Cao Thiên Dương chửi “Đệt”, cầm xương gà trước mặt ném hắn, kết quả thằng đần này nhắm không chuẩn.
Thịnh Vọng nhanh tay lẹ mắt giơ menu lên cản, thế mới thoát kiếp bị xương gà chọi vào mặt.
“Cậu xong đời rồi.” Thịnh Vọng cầm xô đá lên, Cao Thiên Dương vắt chân lên cổ chạy trốn, vừa gào mồm xin lỗi em sai rồi vừa gọi Giang Thiêm: “Anh Thiêm anh quản bồ anh tí đê!”
Giang Thiêm tựa lưng ghế nói: “Không quản nổi.”
Giọng nói hắn xen lẫn tiếng cười, say thật rồi, ánh mắt bám riết người nào đó đang quậy. Lúc Thịnh Vọng vòng về chỗ ngồi thì nghe thấy Cá Chép đang trò chuyện với hắn về vấn đề chuyên ngành, thế mà hắn hỏi gì đáp nấy.
“Anh làm về công nghệ nano cơ mà?” Thịnh Vọng tì khuỷu tay lên lưng ghế hắn, tò mò hỏi.
“Anh từng học vài môn Lâm sàng.” Giang Thiêm đáp.
“Môn gì?”
“Cơ thể người, Sinh học tế bào, phôi thai học, vân vân.”
Ánh mắt hắn lia tới lia lui cánh tay gác trên ghế của Thịnh Vọng. Lúc quay sang nói chuyện tiếp với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-do-mo-mo/258173/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.