Phòng PR của Dược Dương lập tức phản ứng, nhanh chóng dập lửa khắp mạng, nhưng dấu vết lan truyền của tài liệu kia đã phủ khắp các nền tảng mạng xã hội lớn và vô số nhóm chat, căn bản không thể nào xóa sạch.
Nếu là ngành khác hay ông chủ công ty khác, sự quan tâm của dân mạng chắc hẳn cũng không bùng nổ đến thế. Nhưng Dược Dương lại là thương hiệu trực diện với người tiêu dùng, mức độ phổ biến trong nước rất cao, mà Trần Tễ còn là cái tên được chú ý dạo gần đây – “phú nhị đại nhan sắc đỉnh cao của giới thương nghiệp”. Tài liệu đó toàn ảnh và chuyện đời tư, chẳng khác nào chiều trọn sở thích tò mò của công chúng với một nhân vật như Trần Tễ.
Các yếu tố cộng dồn, việc “Bộ mặt thật của CEO Dược Dương – Trần Tễ” bị đẩy thành chủ đề nóng toàn mạng.
Trong con mắt lạnh lùng của giới tư bản, người đứng đầu doanh nghiệp vốn không được có quyền riêng tư, đời tư cá nhân của CEO luôn là một trong những điều quan trọng mà các quỹ đầu tư sẽ rà soát trước khi xuống tiền.
Ngay từ giai đoạn Thượng Phong tiến hành thẩm định Dược Dương, đội ngũ của Lương Văn Kiêu đã càn quét toàn mạng, thu thập kỹ càng thông tin cá nhân về Trần Tễ, thậm chí còn xét đến cả quá khứ du học của cậu, không bỏ sót bất kỳ nền tảng mạng xã hội nước ngoài nào.
Công bằng mà nói, Trần Tễ thật sự từng là kiểu công tử ăn chơi, du học Mỹ nhiều năm, độ tuổi đôi mươi thích chơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-moi-la-ong-chu/2965717/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.