Tôn Dao không chút suy nghĩ liền xuống xe. Chạy nhanh qua bên kia đường, thật là, một chút hình tượng cũng không để ý, ánh mắt nghiêm túc như thế, còn kém một chút nữa là có thể giả thành Mẫu Dạ Xoa rồi.
Mắt thấy Tôn Dao chạy thẳng tới đến trước mặt, Tầm Tầm hoảng sợ, xong rồi, xong rồi. . . . . . Bị bắt quả tang rồi.
"Hãy nghe con giải thích. . . . . ." Tầm Tầm cẩn thận mở miệng, không ngờ còn chưa nói hết, liền bị Tôn Dao khiêng lên, cứ như vậy Tầm Tầm vừa thét lên, vừa bị Tôn Dao mang về trong xe của mình.
Từ Kính thu hết một màn vào mắt, trợ lý Tiêu nhìn Từ Kính, tay cũng đã đặt lên tay cầm cửa, rõ ràng đang đợi chỉ thị của Từ Kính, nhưng Từ Kính chỉ nhàn nhạt lắc đầu, để Tôn Dao đem Tầm Tầm đi.
Tầm Tầm biết Tôn Dao lâu như vậy, nhưng chưa từng thấy cô tức giận như thế, vì vậy chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi bên cạnh, : "Ngoan ngoãn ngồi ở đây chờ dì trở lại, không được đi đâu hết."
Tầm Tầm đã bị dọa, nào dám phản kháng nữa? Lúc này dùng sức gật đầu một cái.
Tôn Dao khí thế hung hăng giết quay lại bên cạnh xe Từ Kính, cũng không kéo cửa xe bên cạnh Từ Kính, mà là trực tiếp đi tới ghế lái, tài xế thấy thế, vội vàng hạ xuống cửa sổ xe, vênh mặt hất hàm nói với trợ lý Tiêu và tài xế: "Hai ngươi xuống xe."
Nhất thời tài xế bị luống cuống. Quay đầu lại hỏi ý Từ Kính.
Từ Kính gật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-muon-tinh-sau-lam-vao-phu-hoa/492461/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.