Cổ Hồng, bác sĩ riêng của Lam gia, trời còn chưa hửng sáng đã bị lôi đầu dậy, đưa lên trực thăng bay thẳng tới đảo, quần quật cả buổi, mặt trời cũng lên cao.
Lam Tử Ngưng vẫn ôm Đinh Tiểu Tuyên ngồi ở trên giường, khẩn trương nhìn Cổ Hồng đâm kim tiêm vào mu bàn tay tái nhợt của cô.
"Sao rồi?"
"Ngươi không thấy sao?" Cổ Hồng điều chỉnh tốc độ bình truyền dịch, sau đó đẩy đẩy mắt kính, đưa tay nâng cằm Đinh Tiểu Tuyên lên một chút, nhìn thấy vệt dây trên cổ cô: "Còn đây là bị sao nữa?"
Lam Tử Ngưng cúi đầu cần cổ bị mình siết đến xanh tím, tự trách và đau lòng lan tràn khắp người.
"Không cần ngươi quản! Từ tối qua tới giờ vẫn luôn hôn mê! Cả người nóng hầm hập! Ngươi phải làm sao để cô ấy tỉnh lại ngay!"
Cổ Hồng ngồi trở lại bàn làm việc, bắt đầu viết đơn thuốc.
"Đại tiểu thư, vết thương của cô ấy vốn đã bị nhiễm trùng, hơn nữa, ngươi quất roi không chỉ một lần, còn gặp mưa, còn ngâm nước biển. Trời đất ơi, cô ấy không chết, thật là muốn tặng cổ một câu, người sắt cũng không cứng như vậy đó. Nhiều vấn đề dồn dập ập đến, chỉ mê man một thôi quả là không tệ."
Lam Tử Ngưng dùng hai má dán lên mặt cô thăm dò nhiệt độ, thật nóng, nóng đến nỗi khiến người ta đau nhói. Sớm phát hiện vết thương của cô đã sinh mủ rồi, nhưng vẫn tàn nhẫn tiếp tục hành hạ cô, Lam Tử Ngưng hận không thể quất mình như đã từng quất cô.
"Cần đi bệnh viện không?"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-nguc/1600303/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.