Bên trong phòng, Hướng Diệc Song đã đứng ở cửa thật lâu. Trên tay nàng vẫn đang ôm một bộ đồ dùng mới vừa phân phát. Gồm một bộ chăn đệm nồng nặc mùi thuốc khử trùng, một cái gối bông, một cái chậu inox cũ kỹ để rửa mặt, một cái khăn không biết có phải dùng để lau mặt hay không, một cái ly nhựa rẻ tiền, một cái bàn chải đánh răng và một tuýp kem đánh răng hiệu 'Hắc tỷ'.
Lúc Hướng Diệc Song mới nhận mấy món đồ này, liền nhíu mày. Nhưng tệ hơn so với mấy món đồ này chính là, một bước tiến vào phòng giam, mùi mốc meo trong đó khiến mũi nàng phát ngứa, cả người đều khó chịu.
Căn phòng chưa tới mười mét vuông đặt sẵn hai chiếc giường đôi bằng sắt, phía cuối giường bên phải là một cái bồn cầu bốc mùi. Lúc đưa tới đây, quản giáo tùy tiện ném những thứ đồ còn lại lên giường rồi lập tức đi mất. Mà bây giờ chỉ có cái giường tầng dưới bên phải này là còn trống, vậy chắc đó là giường của mình.
Tuy rằng mấy thứ trên tay này đây cũng không phải sạch lắm, nhưng thoạt nhìn vẫn đỡ hơn chiếc đệm giường vàng vọt kia. Vì thế nàng cứ như vậy ôm một đống đồ đứng ở cửa đấu tranh tư tưởng.
Ngẩng đầu nhìn song sắt duy nhất trên tường, bầu trời ngoài cửa sổ bị chia thành ba khối ánh sáng, cùng với sự âm u trong phòng không hề hài hòa chút nào.
Phạm nhân bây giờ đều ở chỗ nhà ăn, tựa hồ cả trại giam to lớn này thật yên tĩnh, đến mức không nghe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-nguc/1600432/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.