“Học trưởng, anh tới C thị là Có việc phải làm sao?” Uống một hơi sữa nóng, làm cho bản thân có Chút thả lỏng, Tô Nhiên hướng Trì Quy hỏi ra nghi hoặc của mình.
“... Ừ. Có chuyện rất quan trọng phải làm, cho nên tới đây.”
“A, quả nhiên là thế. Tôi còn đang suy nghĩ B thị cách chỗ này xa như vậy, anh như thế nào lại.”
“Cho nên liền cho rằng tôi gửi sai tin nhắn sao?” Trì Quy cười.
“Ách... Vâng.” Thực ngượng ngùng mà gãi đầu thừa nhận.
“Nói một chút đi. Tiểu Nhiên còn đoán ra mấy loại khả năng nào nữa.”
“... ” Đại thần anh có thể đừng đoán việc như thần như vậy không a!! TAT
“Phản ứng đầu tiên chính là anh gửi tin lầm rồi. Bởi vì không có chữ ký, nên tôi tưởng, không cẩn thận đem tin gửi cho người khác gửi đến cho tôi.” Không ngừng theo bản năng khuấy ly sữa, đầu cũng cúi xuống, âm thanh có chút lẩm bẩm, “Sau lại đoán anh đến C thì là có việc gấp cần giải quyết, sau đó, cái kia thuận tiện liền... ” ‘Thuận tiện liền đến gặp tôi’, lời như thế này mà nói thì thật sự là da mặt cũng quá dày rồi a.
“Sao nữa?” Đại thần giọng điệu mười phần dụ dỗ.
“Còn đoán học trưởng anh có phải hay không uống rượu... A, bất quá tôi biết này không khả năng rồi!”
“Ừ. Còn sao nữa?” Ẩn ẩn ý cười.
“Ưm, không nhớ rõ lắm, hình như còn có mấy ý nghĩ linh tinh lộn xộn khác.”
Trì Quy nhìn tiểu ngốc đối diện cơ hồ sắp đem ly sữa trở thành máy trộn bê – tông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-noi-cv-khong-the-cua/531854/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.