Một vị đại thần bình tĩnh mà cúp điện thoại, sau đó quay đầu lại cười cười đưa điện thoại di động trả lại cho người nào đó vẫn còn có chút hoảng hốt.
Phục hồi lại tinh thần, tiểu Tô Nhiên đối với di động đỏ mặt, khóc không ra nước mắt a.
“Làm sao vậy, biểu tình kỳ quái như thế.” Nhìn tiểu Tô Nhiên vẻ mặt như tôm càng vo thành một nắm, đại thần đứng ở trước mặt cậu cúi đầu nhìn hỏi.
“... ”
(Quần chúng: Đại thân tôi cá một ngàn cái dây mướp là anh tuyệt đối biết nguyên nhân! 凸!!)
“Tôi đến đây trước đó A cửu cũng đã biết.”
Thấy Tô Nhiên vẻ mặt khiếp sợ ngẩng đầu, ý cười trên mặt Trì Quy càng rõ ràng, “Ý của tôi là, nếu cậu đang lo lắng chuyện này, như vậy, có thể yên tâm. Cô ấy đã sớm biết. Trước khi đến đây, đã cùng cô ấy nói qua rồi.”
“!!!!”
“Tôi nói cho cô ấy tôi muốn đến C thị một chuyến.”
“... ”
Trì Quy nhìn đứa nhỏ đã muốn đem mình chui vào trong vỏ, hỏi “Tiểu Nhiên, cậu có muốn biết tôi đến C thị là vì cái gì hay không?”
“Anh không phải nói có chuyện gấp gì đó sao?” Tô Nhiên ngước mắt nhìn lên, trên mặt vẫn còn phiếm một tầng đỏ ửng tự nhiên.
“Ừ. Đích thực là chuyện rất quan trọng, phi thường quan trọng.”
Nói như vậy, Trì Quy cuối cùng bước tới gần trước mặt tiểu Tô Nhiên, sau đó nửa quỳ nửa ngồi xổm xuống, đáy mắt một mảnh ôn nhu.
“Cái kia, cậu có muốn biết chuyện rất quan trọng kia rốt cục là cái gì hay không?”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-noi-cv-khong-the-cua/531853/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.