Tin tức chấn động.
Hoài Trung nhẹ kéo ghế ngồi xuống đối diện Yến Linh, cô nhìn anh cười rạng rỡ: “Em biết anh nhất định sẽ đến”.
Hoài Trung nhăn mặt: “Thôi được anh chịu thua, nhưng mà em đã đồng ý làm bạn bè với anh suốt đời, phải nhớ đó?”
Yến Linh gật đầu: “Tất nhiên”.
Hoài Trung nói tiếp: “Anh sẽ không bao giờ gọi em là chị dâu, dù thế nào em cũng phải gọi anh bằng anh, đây là điều kiện của anh”.
Yến Linh hơi bất ngờ nhìn anh lẩm bẩm: “Đồ cố chấp”.
Hoài Trung cầm menu gọi thêm mấy món nữa, đều là những món hải sản Yến Linh thích. Cô nói vơí anh giống như tự nói với mình: “Quen biết anh thật là may mắn của em”.
Hoài Trung nghe cô nói liền tiếp lời: “Còn quen em chính là bất hạnh lớn nhất trong đời anh, chẳng qua làm bạn bè cũng không tệ”. Hoài Trung biết anh không thể lay động được trái tim cô anh đành đứng bên cạnh ủng hộ cô, lo lắng cho cô.
Phục vụ đem thêm mấy món đặt lên bàn, Hoài Trung galăng bóc vỏ tôm, lấy thịt cua bỏ hết vào chén cô.
Nơi này ở gần bờ biển cũng là hàng quán ven đường hai người không quan tâm người bên cạnh nghĩ gì cử chỉ vô cùng tự nhiên. Chợt khóe miệng của Yến Linh còn dính lại chút dăm thịt Hoài Trung đưa tay qua lau còn cười với cô, nói: “Em đúng thật là ham ăn như trẻ con”.
Yến Linh hơi giật mình vì cử chỉ thân mật này, trừng mắt cảnh cáo: “Sau này không được làm như vậy”.
Hoài Trung nhếch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-noi-do-la-yeu/2588226/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.