Đôi khi, ông trời thật sự rất thích trêu đùa con người.
Lâm Thần Dã vừa chuẩn bị xong mọi thứ, c.ởi q.uần áo ra, điện thoại lại reo lên, lần này là cuộc gọi video.
C.ởi trần tất nhiên không thể nghe máy, hắn liền cúp đi, sau đó gọi lại.
Ở đầu dây bên kia, Lục Tê Nhiên có vẻ rất thư giãn, ngáp một cái rồi ngả người xuống sofa. Sợ anh lại nói ra điều gì kinh thiên động địa, Lâm Thần Dã vội vàng giành trước: "Tôi thực sự không sao rồi, cậu cũng biết mà, chỉ khi nào chỉ số cơ thể của tôi hoàn toàn bình thường thì bệnh viện của Liên minh ABO mới cho tôi về nhà."
"Tôi biết. Vừa nãy chưa nói xong, thứ Bảy tuần sau tôi sẽ đến thành phố Cửu An tìm cậu, 7 giờ 14 phút chiều, ngay trước cửa nhà cậu." Lục Tê Nhiên kiểm tra lại lịch trình, rồi bắt đầu chọn một chiếc gối ôm phù hợp. Công việc bận rộn, anh luôn có thói quen ngủ trưa.
Mấy chiếc gối ôm mềm mại này đều được làm theo đúng sở thích của tổng giám đốc Lục, từng cái một đều đã qua kiểm định của anh.
Phải nói là, lúc làm những chiếc gối này, người ta đã mô phỏng theo cảm giác ôm Lâm Thần Dã của Lục Tê Nhiên.
Bọn họ quen nhau từ nhỏ, nhà họ Lục và nhà họ Lâm là thế giao, cha mẹ thường xuyên đi du lịch cùng nhau, hai người lớn lên bên nhau không rời, cho đến khi vào đại học.
Do theo đuổi hai lĩnh vực khác nhau, Lục Tê Nhiên học tài chính, còn Lâm Thần Dã theo ngành thể thao,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-noi-truc-ma-omega-khong-the-lam-1/2568134/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.