Đại Vỹ bồng nó ra giường định đi nhưng bị nó gọi lại
-Sấy tóc hộ tôi đi ! _ Nó ngửa đầu ra sau nhìn Đại Vỹ
Đại Vỹ cảm thấy đưa nó về tra hỏi là quyết định sai lầm. Nó ko những ko sợ lại còn sai khiến hắn nữa chứ. Ko hiểu sao nhưng khi nhìn vào mắt nó là Đại Vỹ ko thể từ chối bất cứ yêu cầu nào của nó. ( Muốn khóc wá !!! )
Đại Vỹ bất đắc dĩ phải lấy máy sấy tóc cho nó
-Thoải mái quá ~~~~ ! _ Nó thả lỏng ng`
Vì nó mặc váy dây lên dây bị tuột hờ xuống, để lộ 2 bả vai trắng nõn nà
-Bao h anh mới thả tôi ?_ Nó lim dim mắt
-Lần này coi như cô giúp tôi neen ngày nữa, ko gây ra chuyện gì nghiêm trọng và biết điều thì tôi sẽ thả cô
Chắc bây h mọi ng` lo lắm nhưng mà đang nhiên đk nghỉ thì dại gì về để làm tiếp nhiệm vụ
-Anh cho tôi ở lại đến khi khỏi chân đk ko ?_ Nó dở đôi mắt cún con nhìn Đại Vỹ
Đại Vỹ chỉ im lặng bước xuống giường. Nó coi sự im lặng đó là sự đồng ý. Nó nằm lăn ra ngủ luôn trong khi tóc chưa khô hết. Kết quả là hôm sau nó sốt 39,7 độ
-Cô ấy cần đk nghỉ ngơi và chăm sóc là sẽ khỏe thôi ! _ Bác sĩ riêng của biệt thư nói
Nó lâu lắm ko ốm nên điều này cũng khiến nó ngạc nhiên
Sau khi đk sự chăm sóc của mấy cô hầu gái trong biệt thự, tối hôm đó nó cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/aizzz-em-khong-muon-chon-lua/2207466/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.