Đại Vỹ đang cười tủm thì thấy nặng nặng trên lòng ngực, he hé thì nhìn thấy nó đang nằm nửa ng` trên ng` mình, dây váy bị tuột xuống, ngực ép chặt vào lồng ngực Đại Vỹ
-Đại Vỹ~~~ Đại Vỹ ~~~ _ Nó nghiêng nghiêng đầu, mái tóc xõa ngang lưng màu đen mượt che đi một bên bả vai _ Tôi muốn ra ngoài chơi ! _ Nó chọt chọt 2 má của Đại Vỹ.
Đại Vỹ đã cố gắng nhưng đành phải mở mắt nhìn thẳng vào nó
-Cô quên cô là gì à ?
-Rồi, rồi, đang bị anh giam giữ chứ gì ? _ Nó chu môi _ Nhưng đằng nào tôi cũng ở đây đến khi khỏi chân mà ! Ở đây hoài chán chết ! _ Nó nằm lên lòng ngực của Đại Vỹ
Nó ko biết là Đại VỸ đang cố kìm chế đến nhường nào
-Anh có thể cho ng` theo giám sát mà ! _ Nó nằm lăn ra giường
-Tôi sẽ đi vs cô !
- Vậy anh giúp tôi vào phòng thay đồ đk ko ? _ Nó lại dùng ánh mắt cún con
Đại Vỹ lại phải bồng nó vào phòng thay đồ.
Nó b’c ra vs bộ váy đơn giản qua đầu gối, Đại Vỹ đã chuẩn bị sẵn xe lăn cho nó rồi cả 2 đi đến trung tâm thành phố
-Ăn mì lạnh ! _ Nó tiến vào quán mì ven đường
Nó đang đk Đại Vỹ đẩy xe lăn vào thì thấy một chiếc Veneno quen thuộc đậu ngay sau chiếc xe của Đại Vỹ
-Lệ Dĩnh, em đi đâu mấy ngày nay rồi ? _ Vũ Phong b’c đến gần nó
-Mãi mới đk nghỉ, em ko muốn đi làm đâu ! _ Nó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/aizzz-em-khong-muon-chon-lua/2207467/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.