Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Ngô Đồng và Lý Duyệt Ninh đều giật mình. Vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Khương Hành mặc bộ quần áo rộng rãi ở nhà, thản nhiên đứng bên cạnh cửa bếp.
Người nọ bất ngờ xuất hiện trước mặt mình, Lý Duyệt Ninh liếc nhìn thời gian trên điện thoại, vô thức ngạc nhiên hỏi: "Không phải con thường về nhà lúc sáu giờ sao? Giờ mới qua năm giờ sao đã ở nhà rồi?”
Lần nào bà cũng căn đúng thời điểm nấu ăn, vội vã về nhà trước khi Khương Hành trở về.
"Khụ...” Tay Khương Hành nắm tay thành nắm đấm ho nhẹ trên môi không chút huyết sắc: "Buổi trưa con đến công ty giao tất cả công việc cho người bên dưới xong liền về sớm, con ngủ trên lầu vừa mới tỉnh lại không lâu."
Lúc này Lý Duyệt Ninh mới chú ý đến nước da cực kỳ tệ của hắn liền thở dài: "Mẹ nhớ lần trước con gọi điện về không phải tất cả đều đã bình thường rồi sao, sao lại trở nên nặng hơn rồi?"
"Không cẩn thận mà thôi."
Khương Hành không có ý định đào sâu vào chủ đề tại sao mình đột nhiên bị ốm nặng hơn, hắn nhìn thẳng vào Lý Duyệt Ninh.
"Đừng đánh trống lảng, bà Lý Duyệt Ninh, bà có thể giải thích xem vì sao đột nhiên bà lại đến đây làm bảo mẫu không?"
Lý Duyệt Ninh ngước mắt lên lén nhìn mặt Khương Hành, sau đó liếc nhìn Ngô Đồng có biểu tình như bị sét đánh bên cạnh, nở nụ cười yếu ớt: "..."
Lúc này, Ngô Đồng tưởng rằng có lẽ mình đang nằm mơ.
Giấc mơ này có lẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/alpha-cua-toi-la-dinh-luu-trung-sinh/2977798/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.