Chương 48 Tác giả: Phi Thanh Súc Thì | Editor: Chan Khi phi thuyền vừa hạ cánh, Tô Nặc đã nhìn thấy bóng dáng của Lục Ngộ qua khoang kính. Dưới tòa kiến trúc hùng vĩ tráng lệ, Lục Ngộ khoác áo gió đen, từng bước đi xuống bậc thềm bạch ngọc. Dưới ánh sáng mờ nhạt, cái bóng phía sau anh kéo dài như một thanh kiếm. Giả Tự đang chạy theo sau anh, dường như muốn giải thích điều gì, nhưng Lục Ngộ lại có vẻ chẳng buồn để ý. Thấy vậy, Tô Nặc liền cố ý giả vờ vấp ngã ở bậc thang, mượn cơ hội được Viên Giản Ý đỡ lấy, cố tình nói chuyện thân mật với anh ta. Viên Giản Ý dường như cũng nhận ra dụng ý của Tô Nặc, nhưng lại rất phối hợp. “Đúng lúc tôi không có việc gì, để tôi đưa em đến gặp Tinh chủ.” “Được.” Hai người vừa đi xuống bậc thềm thì bị một bóng đen chắn đường. Ngẩng đầu lên, liền chạm phải gương mặt lạnh lùng của Lục Ngộ. Tô Nặc giả vờ như mới nhìn thấy anh, ánh mắt thoáng sửng sốt rồi chuyển thành lúng túng, đảo mắt liên tục như thể đang che giấu việc xấu gì đó: “Anh… sao anh lại ở đây?” Lục Ngộ nghiến răng: “… Đây là quân bộ, nơi anh làm việc.” Cho nên anh không ở đây, thì ai nên ở? Tô Nặc gật đầu, làm bộ như vừa chợt hiểu: “À…” Cậu siết chặt chậu hoa trong tay, nghiêng người về phía Viên Giản Ý: “Bọn em còn có việc, anh cứ bận việc của mình đi.” Bọn em… Anh… Chỉ vài chữ đơn giản, gần như chữ nào cũng giẫm trúng điểm yếu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/alpha-dinh-cap-lai-venh-moi-roi/2851979/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.