Ôn Mộ đang vui vẻ chơi đùa với Tiểu Hắc, đột nhiên cảm thấy chiếc vòng tay rung nhẹ.
Cậu sững người một chút mới phản ứng kịp - là Bùi Thư Thần đang gọi.
Chiếc vòng này do Bùi Thư Thần mua cho cậu, có tích hợp tính năng gọi điện. Nhưng trước giờ dù là đi làm hay chạy bộ, cả hai luôn bên nhau sau giờ tan sở, nên tính năng này gần như chưa bao giờ được sử dụng.
Ôn Mộ vội đặt Tiểu Hắc xuống, nhanh chóng vào thư phòng hỏi Bùi Thư Thần có dặn dò gì.
Bùi Thư Thần ngẩng đầu, thản nhiên nói: "Tôi muốn uống cà phê."
"Được, Bùi tổng." Ôn Mộ ngoan ngoãn đi pha cà phê. Tiểu Hắc quấn lấy chân cậu, dụi qua dụi lại vô cùng đáng yêu.
Pha xong cà phê mang đến, cậu vừa định quay lại chơi với Tiểu Hắc thì vòng tay lại rung lên.
"Bùi tổng, có chuyện gì vậy ạ?"
Giọng Bùi Thư Thần vẫn lạnh nhạt: "Tôi muốn uống nước."
Ôn Mộ hơi ngẩn ra - Bùi tổng vừa mới uống cà phê cơ mà? Nhưng cậu không hỏi nhiều, chỉ ngoan ngoãn đi rót nước.
Chỉ trong vòng một giờ, Bùi Thư Thần đã gọi cậu bốn lần.
Cuối cùng Ôn Mộ không nhịn được nữa: "Bùi tổng, uống nhiều nước rất tốt, nhưng anh cũng không cần uống liên tục như vậy đâu ạ..."
Bùi Thư Thần liếc nhìn cậu, mặt không đổi sắc: "Tôi khát không được à?"
Ôn Mộ lập tức cười nịnh nọt: "Được chứ, đương nhiên được. Anh khát thì cứ uống thêm ạ."
Bùi Thư Thần kết thúc công
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/alpha-manh-me-bong-nhien-dot-phat-hoi-chung-hoa-cun/2717188/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.