Ôn Mộ nhìn mái tóc hơi uốn của mình trong gương, đôi mày cau lại.
"Kiểu này... có phải hơi nổi quá không?" Cậu chần chừ hỏi.
"Sao lại nổi? Không hề nha!" Chu Bắc đáp chắc nịch, giọng đầy phấn khích. "Rất hợp với cậu đó! Đẹp chết đi được!"
Ngày 16 tháng 2 theo lịch âm là Tết Nguyên Tiêu, công ty bắt đầu kỳ nghỉ đông từ ngày 15. Tối hôm trước kỳ nghỉ là buổi tiệc tất niên thường niên của Hoàn Thái.
Vì vậy trưa hôm đó, Chu Bắc hào hứng kéo Ôn Mộ đi mua quần áo và làm tóc. Ôn Mộ thì không cần sắm thêm đồ, chỉ là tóc mái có hơi dài, vừa hay đi cùng Chu Bắc đến tiệm làm tóc.
Cậu vốn nghĩ làm tóc chỉ là đơn giản cắt ngắn một chút, không ngờ Chu Bắc lại làm kiểu tóc cầu kỳ như vậy, nhiều bước đến hoa cả mắt.
Chu Bắc xúi giục cậu làm một kiểu tóc mới để tham dự tiệc tối. Ôn Mộ thì chẳng mấy hứng thú: "Tôi đâu có đi, cũng không phải minh tinh."
"Mấy dịp này ai mà chẳng ăn diện lồng lộn. Cậu vẫn ăn mặc y chang ngày thường, nhìn cứ như học sinh, người khác lại càng để ý đến cậu đó." Chu Bắc nghiêm túc khuyên.
Ôn Mộ nghe thế thì dao động. Cậu không thích bị chú ý, nhưng nếu ai nấy đều coi trọng sự kiện này, riêng mình cẩu thả, ăn mặc không nghiêm túc, lỡ đâu làm Bùi Thư Thần mất mặt thì không hay chút nào.
Nghĩ thế, Ôn Mộ gật đầu, để thợ làm tóc muốn làm gì thì làm.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/alpha-manh-me-bong-nhien-dot-phat-hoi-chung-hoa-cun/2717200/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.