"Rõ ràng đã che giấu không muốn bị quấy rầy. Nói, Sưu Thần Khí ai đưa cho cô. Đừng lo, tôi sẽ không trả thù người kia đâu." - Nữ Oa rất ôn hòa nở nụ cười nhìn Sư Âm nói. Thật giống như đang hỏi, mấy ngày nay nhiệt độ thế nào.
"Ty Cửu." - Sư Âm không cần nghĩ, nói thẳng ra.
"A ha ha, hôm nào rãnh phải đi Âm Ti một chuyến, tìm Diêm Vương uống cafe."
Thế mà gọi là không trả thù à? Ở đâu đó trong Uổng Tử Thành, Ty Cửu đang lạnh toát sống lưng.
"Thôi, không vòng vo nữa, nói chuyện chính đi." - Tìm đã tìm được, giả ngu cũng đủ rồi, Nữ Oa đành thu lại vẻ mặt ngây thơ vô tội. Thời gian trong quán cafe ngưng đọng, trừ bọn họ ra, toàn bộ người trong quán bất động.
"Tôi nhờ người giúp đỡ mẹ tôi là Trọng Lam, và chị gái của mẹ là Trọng Khuynh, đem hai người đó tách ra. Bọn họ hai linh hồn trong một cơ thể đã quá lâu rồi." - Đối mặt với nữ thần đầu tiên của trời đất, thái độ Sư Âm hơi nhẹ nhàng một chút. Dù sao đây cũng là đang cầu xin người khác giúp đỡ mình.
"Lẽ nào hai người đó không nói cô biết, năm đó hai người lật ngược Nữ Oa thần điện của tôi thế nào? Những hạt cafe tôi đã kỳ công thu thập được, toàn bộ bị hai người phá hỏng. Bây giờ muốn tôi giúp hai người đó chế tạo một cơ thể mới. Never!"
Quả nhiên, tính cách như lời đồn, nhỏ nhen! Trong đầu mọi người liền nghĩ đến câu này.
Nhưng, nhìn thấy nữ thần đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/am-duong-nhan-va-thien-su-tieu-thu/1102654/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.